Hồi Đế Đô( Hạ)


Người đăng: tuannhi

CHƯƠNG 135 : HỒI ĐẾ ĐÔ( HẠ)

Quân đoàn này chính là quân đoàn mà Aragon – khai quốc hoành đế huy hạ trong
chiến cuộc khai quốc, đánh khắp nam bắc lập được vô số chiến công hiển hách
với danh xưng "kinh cức hoa quân đoàn". Tuy vậy tại mấy trăm năm trước, khi
xuất hiện vương triều Augustine, bởi vì huyết mạch của Aragon đã chính thức
đoạn tuyệt rồi, các hoàng đề sau này xuất thân dù sao cũng không phải là chính
thống huyết mạch, cho nên để bình ổn và che giấu điểm này đã đổi tên quân đoàn
thành" Vương thành cận vệ quân".

Hiện nay, lực lượng quân sự của Đế đô, vương thành cận vệ quân ở bốn cái vệ
thành bốn phía, đóng ở mỗi thành một vạn người, bên trong đế đô cũng có sáu
vạn người. Bình thường phụ trách phòng vệ cho đế đố, còn có tuyển ra một ít
quân nhân đặc biệt tinh nhuệ phụ trách thủ vệ hoàng cung.

Ngoại trừ mười vạn đại quân trực thuộc vương thành cận vệ quân, đế đô còn có
một vạn cảnh bị quân duy trì trị an,ở cảng khẩu phía bắc cạnh Lan Thương đại
vận hà, còn có một chi hạm đội hải quân với quy mô không lớn lấy đế đô làm mẫu
cảng.

Dù sao trải qua một thời đại hòa bình dài mấy trăm năm nên ngay cả bốn thành
vệ xung quanh đế đô cũng dần dần phát triển thành một thành thị có quy mô
không nhỏ. Tuy bình thường là quân đội đóng ở bên ngoài trở thành thành thị
thông thương trọng yếu. Cũng có cư dân sinh sống, dân cư vượt qua mười vạn.

Hơn nữa, thêm vào bốn vệ thành, còn có các lực lượng cứ địa quân sự của đế đô
cùng với chủ thành là đế đô. Đệ nhất thành trì có số dân tổng cộng đã sớm vượt
qua hai triệu người, mà hàng năm còn có dân cư lưu động lai vãng tới với một
số lượng không thể thống kê được.

Vào buổi chiều tối thì đoàn người của Đỗ Duy tới thành vệ phía đông nam đối
diện với đế đô, thủ bị quân địa phương đi cùng hộ vệ không thể tiếp tục đi tới
nữa. Dựa theo pháp lệnh đế quốc thì thủ vệ quân địa phương không được tùy tiện
tiến vào khu vực cận vệ đế đô. Tại bên trong thành vệ sau khi chuyển trách
nhiệm bảo vệ đoàn người Đỗ Duy cho vương thành cận vệ quân thì lập tức rời đi.

Sau khi nghỉ ngơi một đêm bên trong thành vệ, sáng sớm ngày thứ hai dưới sự
bảo vệ của một đội vương thành cận vệ quân đi tới bên ngoài thành tường phía
đông nam đế đô.

Dưới ánh mặt trời chiếu rọi phía trên tường thành, đế đô hiện ra với dáng vẻ
hùng vĩ qua những bức tường thành. Mỗi một khối đá xây tường thành cơ hồ cũng
cao hơn một người, mà trải qua bao nhiêu vương triều không ngừng phiên tu, tại
lãnh vực phòng ngự đã đạt tới một cấp bậc rất kinh khủng.

Trên tường thành cứ cách hai ba trăm thước có một tòa vọng tháp, so với tường
thành thì cao hơn khá nhiều. Khi gặp phải tình trạng chiến tranh, các vọng
tháp này có thể biến thành các viễn trình tiễn tháp với lực lượng phòng ngự
cực cao với mặt ngoài được quân phương trang bị pháo nỏ loại lớn. Mà trên các
lầu chủ thành còn trang bị " Ma đạo pháo" mà công nghệ đã thất truyền.

Mặc dù công nghệ chế tạo vũ khí đáng sợ này đã sớm thất truyền rồi, nhưng dưới
sự bảo dưỡng cẩn thận bão dưỡng của các ma pháp sư quân phương, một khi chiến
tranh xảy ra thì loại di vật lưu lại qua bao nhiêu năm này vẫn có thể bộc phát
ra uy lực kinh khủng.

Đồng thời đế đô cũng là một tòa ma pháp chi thành của đại lục.

Trong nội thành có một kiến trúc cao nhất ngay trung tâm nội thành, cũng chính
là hoàng cung, trong khi kiến tạo đã lấy vị trí trung tâm nhất của đế đô xây
dựng nên một tòa tháp cao hơn trăm thước.

Toàn thân tháp màu trắng, đều là chỉ dùng bạch ngọc thạch thượng đẳng màu
trắng kiến tạo nên, qua mấy trăm năm lịch sử, có vô số ma pháp gia trì của các
ma pháp sư trở nên chắc chắn vô cùng.

Trên đỉnh bạch ngọc tháp có một viên ma pháp thủy tinh lớn nhất đại lục, nghe
nói ước chừng gần ba thước mà sức nặng đát tới một tấn! Mà khối thủy tinh này
được để trên chỗ cao nhất của tòa tháp bằng một giá hình móng ngựa. Cái giá
vòng hình móng ngựa này cũng chỉ dùng một loại hắc thạch tinh nguyên chất tạo
thành với độ cứng rắn còn vượt qua cả kim loại. Hơn nữa trong khi kiến tạo đã
không tiếc tiền bạc, tại bên trong cho một lượng lớn bí ngân cực kỳ trân quý.
Nhằm tăng cường uy lực của ma pháp.

Lấy tòa bạch tháp này làm trung tâm, cả khu vực bên dưới hoàng cung, ẩn dấu
một cự hình ma pháp trận, đã được thiết lập nên từ rất sớm. Vốn là do khai
quốc hoàng đế Aragon chỉ đạo một nhóm ma pháp sư cường đại đứng đầu đại lục
xây dựng nên. Sau đó trả qua các thời kỳ sau với vô số ma pháp sư hoàn thiện
và tu bổ khiến cho ma pháp trận này phát ra uy lực ngày càng cường đại.

Từ thời đại chiến tranh khai quốc đã tồn tại một nhóm ma pháp sư cung đình
không chịu sự lãnh đạo của ma pháp công hội, thành lập từ thời Aragon truyền
thừa đã ngàn năm nay. Mặc dù nhân số cũng không nhiều lắm nhưng quan trọng là
đội ngũ ma pháp sư này thuần phục hoàng thất. Dưới sự điều khiển của đội ngũ
ma pháp sư này, sau khi khiến cho khối ma pháp thủy tinh trên tòa bạch tháp
được khởi động, thì ma pháp trận lấy tòa bạch tháp làm trung tâm, sau đó bốn
phía quanh Đế đô, trên mỗi tòa tọa tiễn tháp trên tường thành cũng đều có ma
pháp trận có trụ cột là ma pháp thủy tinh sẽ bao trùm cả đế đô! Nghe nói lực
lượng phòng ngự cực cao, năm đó khi Aragon còn tại thế đã từng tuyên bố: "Cho
dù là long tộc, chủng tộc cường đại nhất đại lục cũng không thể công phá ma
pháp trận này".

Mà dựa vào sự khởi động của ma pháp trận, các ma đạo pháo tại bốn phía thành
tường lầu các có thể được bổ sung lượng ma lực cực lớn trở thành hỏa lực vô
cùng cường đại.

Trong hoàng cung phía dưới tòa bạch tháp luôn có một đại đội thủ vệ tối tinh
nhuệ bảo vệ, ngày thường cấm bất luận kẻ nào tới gần. Hơn nữa có thể nói chỉ
có bản thân hoàng đế có quyền tự do tiến xuất tòa bạch tháp.

Có mười mấy vạn quân đội tinh duệ bảo vệ, còn có ma pháp trận với uy lực khổng
lồ do Aragon lưu lại, đế đô đã được xưng tụng là tòa thành vĩnh viễn không gục
ngã của Roland đại lục.

Năm đó Aragon hoàng đế hao phí một đại lượng khí lực vào việc thiếp lập ma
pháp trận kia – kỳ thực đời sau đều cho rằng làm như vậy thật sự là có chút
lãng phí tài lực và vật lực.

Bởi vì đại lục lúc ấy đã thống nhất, đế quốc đã thành lập, khắp cả đại lục
cũng đã không còn điều gì uy hiếp hoặc đối thủ cường đại nữa. Mà Aragon lại
tựa như kẻ liều mạng đem cả đế đô thiết lập thành công đại trận như vậy. Tất
cả mọi người đều không biết tại sao.

Trăm ngàn năm trôi qua, đông đảo các học giả lịch sử đều cũng không hiểu tại
sao. Sử sách đối với chuyện này cũng chỉ dám ghi qua chút xíu mà không dám đưa
ra nghi vấn gì, chỉ đơn giản ghi là đã sử dụng đại khí lực vào việc thiết lập
tòa ma pháp trận có uy lực vô cùng.

Càng kỳ quái hơn, tòa ma pháp trận này nhìn như vô dụng nhưng sau khi Aragon
băng hà, các vương triều sau này kể cả sau khi huyết mạch của Aragon đã đoạn
tuyệt thì mỗi đời hoàng đế, kể cả dưới sự trị vì của vài hôn quân trong lịch
sử … Nhưng các vương triều đó đều có cùng một điểm chung, dưới sự trị vì của
mình bất kể tình thế đều cũng hao phí rất nhiều khí lực vào việc tu bổ và tăng
cường ma pháp trận này!

Cũng không hề bởi vì vương triều Aragon chấm dứt mà làm cho tòa ma pháp trận
hoang phế. Nếu nói do đầu óc Aragon năm đó đầu óc có vấn đề mà làm ra một công
trình hào hoa vô dụng như vậy …Chẵng nhẽ sau gần ngàn năm với bao đời hoàng đế
đều cũng bị điên rồi hay sao?

Đế đô sớm đã có một truyền thuyết, nghe nói khai quốc hoàng đế Aragon đã lưu
lại một danh sách chứa một bí mật vô cùng trọng đại, ghi lại di thư cho các
hoàng đế đời sau đều phải giữ lại tòa ma pháp trận này.

Mặc kệ sau này các vương triều ngày càng suy vong nhưng điều này cơ hồ đã trở
thành một thiết luật của hoàng thất! Trăm ngàn năm qua sau thời đại Aragon lưu
lại pháp điển, pháp luật đã xay ra bao điều biến hóa đi chăng nữa nhưng duy
độc thiết luật này tất cả hoàng đế đều nghiêm khắc tuân thủ theo. truyện được
copy tại TruyệnYY.com

Tới cùng ngoại nhân hoàn toàn không biết là tại sao. Duy độc chỉ có nơi hoàng
cung bảo tồn di thư của Aragon là có chân tướng! Hơn nữa đã trở thành bí ẩn
rất lớn của hoàng thất.

Điều này thì bên ngoài cũng đã lưu truyền rất nhiều kỳ văn. Tuy nhiên Đỗ Duy
từ nhỏ đã đọc qua rất nhiều sánh, năm đó sống ở Bá tước phủ trong đế đô, bởi
vì bị lạnh nhạt, hơn phân nửa thời gian đều tránh trong phòng đọc sách. Sưu
tập các loại cổ tịch trân quý cũng là không ít. Đỗ Duy cũng đã đọc qua rất
nhiều kỳ văn bên ngoài truyền tụng cũng như các loại bí văn đã thất truyền.

Tuy nhiên, thật châm chọc, xem ra Aragon cũng không thể chính thức xem như
thần cơ diệu toán mà không bỏ sót điều gì. Ít nhất tòa thành xưng tụng vĩnh
viễn không thể công phá này, với lực lượng hùng binh của chính mình cùng tòa
ma pháp trận uy lực cường đại có thể nhấn chiếp cả long tộc này cũng không thể
bảo hộ tòa thành, ít nhất trong lịch sử cũng đã có hai lần bị công hãm.

Hơn nữa hai lần này thậm chí ngay cả ma pháp trận cũng chưa có mở ra nhưng
địch nhân đã ở trong thành rồi.

Lần đầu bởi vì nội loạn trong hoàng thất. đời huyết mạch cuối cùng của Aragon
sau khi dứt đã dẫn tới đông đảo bàng hệ hoàng thất tham gia tranh đoạn ngôi vị
hoàng thất mà dẫn phát động loạn, một vài quý tộc hoàng thất có thực quyền đã
dẫn quân đội xung quanh đế đô chém giết lẫn nhau, đế đô cũng vài lần bị công
hãm.

Lần thứ hai là vào mấy trăm năm trước khi vương triều Augustine quật khởi. Lần
đó đại lục động loạn, dị tộc tây bắc phản loạn, sau đó dẫn phát tới tình huống
một vài cường hào quý tộc của Tây Bắc hùa theo phản quân đánh xuống nam, thế
không thể chống ( tiền văn có nhắc tới, cũng chính thời kỳ đó, Rowling gia tộc
đã quật khởi, cuối cùng đã bình định được chiến tranh loạn lạc, công lao đã
được phong cả Rowling bình nguyên). Loạn động đó đế đô cơ hồ đã sụp đổ rồi,
thậm chí một lần mất đi hy vọng tới không ai nguyện ý ngồi vào ngôi vị hoàng
đế. Cuối cùng vẫn còn Augustine lên đài mà trở thành hoàng đế.

Lúc ấy còn chưa kịp mở ra tòa ma pháp trận thì ngoại thành đế đô đã bị công
phá rồi, loạn quân tiến vào đế đô trực tiếp công phá hoàng thành. Augustine
vừa vội vàng kế vị ngôi vị hoàng đế thống lĩnh quân đội huyết chiến hoàng
thành, lấy nhược binh đại phá liên quân bạo loạn. Sau đó viện binh từ nam
phương trợ giúp mới đoạt lại được quyền khống chế đế đô, sau đó dưới sự trợ
giúp của Rowling gia tộc mà một lân nữa thống nhất đại lục.

Đón ánh nắng ban mai, Đỗ Duy đứng phía ngoài thành đế đô, nhìn vào bên tòa
bạch tháp xa xa ở phía bên trong. Ngay chính giữa trung ương, ở trên đỉnh cao
nhất, dưới ánh nắng mặt trời chiếu xuống, khối ma pháp thủy tinh nghe nói lớn
nhất đại lục kia lóe ra ánh sáng quang huy, ẩn ấn như xuất ra một khí thế uy
nghiêm lẫn thần thánh.

Đỗ Duy thở dài, hồi tưởng lại những điều mình biết về đế đô cùng những điển cố
và bí văn lịch sử, nhìn vào thành tường hùng tráng còn có những binh lính uy
vũ mang thân y giác trang bị vũ khí tinh nhuệ, lại ngẩng đầu lên cao nhìn trên
lầu cao bay bay lá cờ kinh cức…

"Hay cho một tòa hùng thành" Đỗ Duy mỉm cười tự nói: "Tuy nhiên năm đó Aragon
chắc cũng không nghĩ tới một tòa thành như vậy cũng sẽ bị công phá! Mặc cho ma
pháp trận của ngươi có lợi hại thế nào cũng là vô dụng mà thôi…kể cả pháo đài
chắc chắn nhất đều cũng có thể bị công phá từ bên trong, ai da… đạo lý có thể
nói đơn giản như thế…

Bởi vì Gandalf đã chết, nên Đỗ Duy đối với vị Aragon kia cũng không có nhiều
hảo cảm, cho nên trong ngôn ngữ cũng không khách khí, tuy nhiên những lời tự
thoại này cũng là thấp giọng tự nói, không dám để người bên ngoài nghe thấy.

Nói xong, Đỗ Duy mỉm cười nhìn thoáng qua bên cạnh xe ngựa, chính là người hầu
Marde đang ngồi trên ngựa, nhẹ cười:" Tốt lắm, bây giờ đã mấy giờ rồi? Cửa
thành đã mở chưa? Chúng ta đã có thể vào thành được không?"

Marde còn chưa trả lời thì đã có người phụ trách hộ vệ bên cạnh Đỗ Duy, một
thủ lĩnh quan quân của vương thành cận vệ quân điều khiển ngựa đi tới trước xe
ngựa, ở trên ngựa đáp:" Các hạ, cửa thành đã mở. Ta đã phái người đi trước mở
đường. Hiện tại thời gian này dân cư ngoại thành, người đi đường, còn có các
thương đoàn nam bắc vãng tới xếp hàng chờ đợi vào thành cũng thật sự rất
nhiều, chờ người mở đường của chúng ta quay lại mới đón tiếp ngài vào thành
được."

Đỗ Duy là thiếu gia của Rowling gia tộc, mà tộc trưởng Rowling gia tộc Raymond
bá tước bây giờ là nhân vật số hai của thống soái bộ quân phương, do đó quan
quân đương nhiên cực kỳ khách khí đối với Đỗ Duy.

Đỗ Duy mỉm cười gật gật đầu với hắn sau đó liếc mắt nhìn Marde một cái:" Phủ
bá tước của chúng ta đã phái người tiếp đón chưa?"

Ngay trong đêm hôm qua tại nam vệ thành đã có kỵ binh thuộc Rowling gia tộc đi
trước tới bá tước phủ ở đế đô thông cáo tin tức thiếu gia về đế đô rồi.

Sắc mặt Marde hơi đổi, nhẹ nhẹ thấp giọng nói:" Thiếu gia…Hình như không có."

Đỗ Duy nở nụ cười tự giễu:" Vị phụ thân của ta này, thật là có tình cảm a."

Nói xong hắn khoát tay: "Không đợi nữa, trực tiếp đi vào thành thôi." Nói xong
lui vào phía trong xe ngựa, đóng cửa sổ xe lại.

Đế đô,mặc kệ ngươi là long đầm hay hổ huyệt, tóm lại ta đã trở lại rồi!

Vô luận là kẻ nào muốn lấy mạng của ta, ta trước hết sẽ lấy mạng của hắn.

Đỗ Duy ngồi ngay ngắn bên trong xe ngựa, trên khuôn mặt hàm chứa một nụ cười
lạnh.


Ác Ma Pháp Tắc - Chương #135