Thiên Tằm Thần Công Tới Tay


Người đăng: nguyenpm001

Nhìn mặt trời chuẩn bị khuất bóng, nhìn xung quanh nguyen rung động vì cảnh
đẹp xung quanh, thầm nghĩ kiếp trước cũng không có cảnh thiên nhiên đẹp đẽ,
không khí trong lành như vậy, đang suy nghĩ miên mang thì nghe tiếng một người
đàn ông hùng hồn bên tai:
“ tiểu tử tiến vào trong đi, đừng núp ở đó nữa!”
Giật mình, Nguyên lấy lại tinh thần tiến vào trong, xuất hiện trước mặt mình
là một người đàn ông lớn tuổi đầu tóc đã bạc nhưng tinh thần và thân thể lại
không đúng vơi số tuổi cho lắm, nếu không nhìn kĩ thì tưởng rằng người này mới
tứ tuần thôi, không cần suy nghĩ Nguyên cũng đoán được đây là sư phụ của Uyển
Nhi. Vội ôm tay đưa lên nói:
“chào vị tiền bối này! Tại hạ là Vương Nguyên, tại hạ đến đây để xin được gia
nhập vào núi võ đang”
Nhìn thấy Nguyên đưa thẳng vấn đề không kiên dè, người đàn ông này nhìn với
ánh mắt thâm trường khí thế từ người tỏa ra, đứng đó Nguyên tưởng tượng mình
đang đứng trước một lão hổ đang chuẩn bị vồ mình bất cứ lúc nào, trong lòng
hồi hộp không thôi, sau lưng thì đã ướt đẫm mồ hôi.
Một phút trôi qua, khí thế từ từ biến mất nguyên cũng thở nhẹ ra, người đàn
ông này bật tiêng cười to:
“ hahaha, tốt, tốt, tốt, tiểu tử không tệ, không ngờ có thể trụ vững trước khí
thế của ta”.
Nói xong người đàn ông thoáng hiện trước mặt, nắm lấy tay mình, nguyên thấy
một luồn hơi ấm từ tay chạy khắp cơ thể mình. Ngước mặt lên nhìn thấy người
đàn ông này tỏ vẽ ngạc nhiên, sau đó khảm khái rồi gật đầu, cất tiếng nói:
“ tiểu tử không tệ, căn cốt cũng có thể gọi là kì tài, có thể đào tạo!, tiểu
tử ngươi từ đâu tới, với thể chất này ngươi tiến tới bất kì môn phái nào cũng
được trọng dụng, tại sao lại quyết định gia nhập võ đang?”
Nghe vậy, Nguyên ổn định tinh thần lên tiếng:
“thưa tiền bối, tiểu tử xuất thân từ gia đình ở gần biên cương vì do loạn lạc,
cha mẹ bị mất chỉ còn tại hạ,khi tiến vào thành nghe mọi người bảo võ đan là
nơi đào tào kì tài, bèn tiến tới để thử vận may cảu mình”, vừa nói gương mặt
buồn khổ cũng thể hiện ra.
ở bên cạnh uyển nhi nghe vậy cũng ngạc nhiên lòng ám đạo:” không ngờ Vương
Nguyên số khổ như vậy.”
Nói thì đơn giản nhưng từ biên cương tiến tới võ đan thì phải trải qua bao
nhiêu khổ cực, cùng nổ lực, càng nghĩ nguyên càng bội phục mình, không phải ở
đây có hai người đang nhìn Nguyên đã cười to một hồi.
Nghe vậy người đàn ông cũng gật đầu, nhìn trong ánh mắt ông ta có thể thấy sự
bội phục nổ lực của thanh niên này, nghĩ vậy hắn giọng nói:
“ tốt nghe đệ tử Uyển Nhi nói ta không tin nhưng nhìn ngươi ta thấy thuận mắt,
ngươi có đồng ý bái ta làm thầy không?”
Nghe lờ này Nguyên ngây người không ngờ nhanh qua khảo nghiệm như vậy sao!
Không lẽ Xuân tóc đỏ nhập vào mình. (về nhân vật xuân tóc đỏ mọi người hãy đọc
tác phẩm số đỏ)
Không thấy Nguyên trả lời, người đàn ông hắn giọng không vui, phải biết rằng
nhiều người cầu xin mình nhận đồ đệ mà mình không đồng ý, còn tiểu tử này mình
mở lời mà không trả lời, trong lòng buồn bực định mở miệng mắng to, thì nguyên
cũng lấy lại được tinh thần, thấy được đối phương không vui lật đật quỳ xuống
nói:
“ sư phụ ở trên nhận đệ tử ba lạy”
Thấy vậy người đàn ông hòa hoản ám đạo một hồi, gật đầu:
“không tệ, ngươi đã nhận ta là sư phụ vậy sư phụ sẽ nói danh tính cảu mình cho
ngươi biết”
“ta là Yến Xung Thiên, trưởng lão võ đan”, nói xong ngước mặt nhìn trời tỏ vẻ
đắt ý, rồi nhin xuống nói:
“ thế nào tiểu tử, ta có lợi hai không? Hahahah”
Nhìn vẻ đắt ý của sư phụ mình nguyên thầm nghĩ:
“ người này có phải boss cuối không vậy sao tính cách giống tre nhỏ thế, không
có phong phạm của một cao thủ gì cả!” lòng đang khảm khái tinh cách của sư phụ
mình, thì y đã lên tiếng:
“ tiểu tử ngươi đã bái ta làm thầy, vậy tối nay đến phòng ta, ta truyền cho
ngươi võ công, giờ hãy đi tăm rửa, nghĩ ngơi đi.”
Nói xong y quay sang chỗ Uyển Nhi:
“ này nữ đồ đệ tốt ta đã làm như lời ngươi nói mau mau nấu ăn cho ta đi! Ngươi
còn phải chỉ chỗ nghĩ ngơi cho sư đệ của ngươi à!”
Nhìn hành động này kết hợp với gương mặt khả ái đang đắt ý của nàng, Nguyên
không nói nên lời. Thấy đối phương ngạc nhiên, ngây người nàng càng đắt ý tiến
lại gần kề sát tai mọt luồng hơi như lan tỏa ra nàng lên tiếng:
“hừ hừ, ngươi sau này gọi ta là sư tỷ à, còn nữa ngươi phải kể chuyện cho ta
nghe, biết chưa?.”
Thầm đang yy Uyển Nhi, nghe vậy bèn thu sự thất thố của mình gật đầu. Thấy đối
phương gật đầu nàng vui vẻ rời đi, nhớ tói phải sắp xếp chổ cho đối phương nên
quay lại la lớn:
“ này sư đệ đứng đó làm gì, mau mau tói đây tỷ chỉ phòng cho ngươi!”
Thấy nàng lên tiếng với gương mặt đắt ý đó, nguyên buồn khổ tiến phía sau lòng
ám đạo” hừ, đừng đắt ý sớm, ngươi hãy chờ đó cầu xin tha thứ dưới chân ta!”.
Thế là thiếu nữ không biết mình đã bị băt lên thuyền giặc.
Tới căn phòng mình nhỏ ngay kề rừng trúc, nguyên tiến vào thu xếp đồ đạt rồi
tiến vào thùng nước tắm một hồi.
Đêm buôn xuống, nguyên nhìn ra ngoài cửa xổ thấy một màu đen như mực khảm khái
một hồi, nghĩ mọi chuyện cứ như một giấc mơ vậy, ngoài phòng nguyên nghe một
tiếng gõ cửa kèm theo đó là tiếng một thiếu nữ vang lên:
“ sư đệ, mau mau ăn cơm rồi tới chỗ sư phụ nữa!”
Nghe tiếng Nguyên vội mở cửa thấy trước mặt là sư tỷ của mình đang mỉm cười,
vội mời nàng vào phòng, thấy nàng xách theo giỏ cơm nguyên ngạc nhiên nhìn
nàng, thấy nàng mỉm cười lấy đồ ăn ra kêu nguyên thưởng thức, nguyên cảm động
một hồi, lên tiếng:
“cảm ơn sư tỷ!”
Nghe vậy nàng mỉm cười tỏ vẻ không có gì. khi ăn xong bửa tối nguyên men theo
đường củ tiến vào chổ sư phụ yến xung thiên tiện nghi của mình, tới căn phòng
bằng đá tại trung tâm khu rừng, nguyên nghe tiếng từ bên trong vọng ra:
“ tiểu tử ngươi tới rồi à? Mau tiến vào đây!”
Khi vào phòng nguyên thấy Yến Xung Thiên đã dừng vận khí, y nói:
“ngươi đã là đệ tử ta vậy ta sẽ truyền cho ngươi tuyệt học của võ đang “thiên
tằm biến” với điều kiện ngươi không được bất loiej cho sư môn, giúp sư môn
phát triển, ngươi nguyện ý không?”
Nguyên không do dự liền “đồng ý”, dù sao mình tới đây để học võ công này.
2 tiếng qua đi, khi uyến xung thiên truyền hết khẩu quyết và cách vận hành
khí, thì hệ thống nhắc nhở:
“ ~đinh, kí chủ được truyền thụ tuyệt học thiên tằm biến, có học hay không?”
Nguyên liền mừng rỡ không ngờ hệ thống lại có chức năng này, không do dự nói:
“ học tập”.
“đinh, học tập thành công, kí chủ sơ luyện dược nội công”
Trong lúc này, Yến Xung Thiên giật mình nhìn nguyên như một quái vật, từ một
người không luyện võ, chỉ 2 canh giờ lại luyện ra được 1 tia nội khí, dù ngạc
nhiên nhưng y vẫn bình tĩnh thầm nghĩ: “thiên tài, ta sẽ nhất định dạy dỗ hắn
để giúp võ đang phát triển”.
~~~d~~~


Ác Long Hệ Thống - Chương #4