Người đăng: nguyenpm001
Giờ phút này tinh thần còn đang vui sướng, thì đằng xa có 2 người tiến lại gần
Nguyên. Ngước mặt lên nhìn thấy trước mặt mình là một vị thiếu nữ khả ái làm
nội tâm chấn độn, trong lòng nghĩ:
“ thiếu nữ là ai? Ta chưa bao giờ thấy một người con gái nào xinh đẹp như vậy!
Còn đẹp hơn những người mẫu trên tạp chí mình từng xem lúc trước”. Lấy lại
tinh thần Nguyên chuẩn bị hỏi tên nàng, thì ngay lúc đó bên cạnh người thiếu
niên lên tiến tỏ thái độ một cách thù địch:
“ngươi là ai? Tại sao ở dưới núi vỏ đang?”
Nghe thái độ nói chuyện của thiếu niên nguyên nhăng mặt tỏ vẻ không vui, nhưng
nhìn bên cạnh thiếu nữ nên cũng không so đo gì, nguyên tỏ ra vẻ khách sáo lên
tiến báo tên mình:
“ tại hạ tên Vương Nguyên, tại hạ đến đây để lên núi võ đan xin gia nhập môn
phái!”. Nói xong trong lòng lại nghĩ: “ hừ, hên cho ngươi bên cạnh có nữ nhân
xinh đẹp đó, không thì ta phun nước miếng dìm chết ngươi, mà nói sao thời cổ
đại lấy họ vương cũng hợp lý à, kkk”
Trong lúc Nguyên đang nhĩ yy thì thiếu nữ lên tiếng: “ ngươi muốn tiến về võ
đan xin học vỏ à? Nhưng ta nhìn thấy ngươi có khả năng không cao à!”
Nghe thiếu nữ lên tiếng như mùa xuân mang một nét ngây thơ đơn thuần đáng yêu,
làm nguyên không kìm nén được xém tí nữa thể hiện ra bộ mặt trư ca, cố kìm nén
cảm xúc tỏ ra vẻ quân tử hắn giọng mặt khác nguyên cũng lên tiếng:
“ cảm ơn cô nương nhắc nhở, nhưng mà tại hạ nghĩ cũng không may mắn như lời cô
nói chứ!”
“mà xin phép cho tại hạ mạo phạm hỏi? Hai vị tên là gì? hai vị là đệ tử núi võ
đan à?”
Lên tiếng xong nguyên cũng thấy ngượn ngạo khó nói nên lời dù sao cũng là
người hiện đại xưng hô như vậy cũng không quen cho lắm, nhưng trong lòng cũng
thở phào một hơi may mà ta cũng xem qua mấy bộ phim cổ trang, chợt nghĩ tới
mình không phải có chân thực nhãn sao, nghĩ tới liền vận dụng kĩ năng:
Thấy xuất hiện trước mắt mình thông tin hai người:
“ mệnh danh: Lâm Uyển Nhi
Tuổi: 17.
Mệnh danh: Vân Phi Dương
Tuổi: 19."
Nhìn thấy thông tin, nguyên nội tâm dậy sóng ngạc nhiên không thể ngờ mình lại
được gặp 2 nhân vật bi kịch trong thiên tằm biến nhanh như vậy, lòng cũng thầm
nghĩ:
“haizz, không biết có may mắn hay xui xẻo đây, gặp ngay hai nhân vật số khổ,
một người thf cưới nhằm muội cùng cha khác mẹ, người thì bị mam nhân bạc tình
tính kế”, nguyên nhìn uyển nhi một lần nữa nhưng không phải ánh mắt tán thưởng
mà là ánh mắt đồng tình, khảm khái:
“hừ, nếu đã qua gặp được nàng coi như là duyên phận đi với lại thiếu nữ inh
đẹp khả ái như vậy sao để người khác nhún chàm được, không phải mình còn ngự
nữ tâm kinh sao, dù sao môn đó là môn song tu không thể thiếu nữ nhân được.”
Định thần lại tâm trí.
Nghe điều này thiếu niên hừ lạnh tỏ vẻ khinh thường, thiếu nữ nở nụ cười, nụ
cười kết hợp với khí chất của một thiếu nữ chưa hiểu chuyện đời, ngây thơ đó,
càng nhìn càng thấy đẹp, nguyên cũng ngây người một hồi, nghe thiếu nữ lên
tiến cũng định thần lại:
“ ta tên là Luân Uyển Nhi, bên cạnh là ca ca của ta Vân Phi dương, chúng ta là
đệ tử núi võ đan”. Nghe thiếu nữ lên tiếng bên cạnh người thiếu niên tỏ vẻ
thất vọng.
“ không ngờ cô nương cùng vị đại ca này là đệ tử núi vỏ đan, không biết tại hạ
vinh hạnh được cùng hai vị lên núi được không, dù sao ta mới đến đây nên cũng
không biết đường, dù ta không được nhận vào vỏ đang cũng không sao!”
Thiếu nữ trầm mặt một lúc, cũng gật đầu đông ý thế là nguyên cùng thiếu nữ
uyển nhi, thiếu nam phi dương đi lên núi vỏ đan.
Vừa mới đi giữa đường nguyên đang tìm cách lấy lòng uyển nhi bằng những câu
chuyện cười mà mình đã đọc lúc trước, nhìn thiếu nữ vui vẻ nguyên cũng yy một
hồi, bên cạnh thiếu niên phi vân thì nhăn mặt tỏ thái độ không vui, ngay lúc
đó có một người từ xa chạy tới la to lên:
“nguy rồi người vô địch môn tiến tới gây khó dễ núi vỏ đan”
Nghe tin uyển nhi, phi vân cũng tăng tốc đuổi theo, chỉ tội cho nguyên nhân
vật chính chúng ta vì chưa luyện võ công nên chạy cuối cùng, cũng may vừ được
dịch cân tẩy tủy nên miễn cưởng đuổi phía sau, lên đến đỉnh núi tiến sau người
Uyển Nhi, người toát mồ hôi thở hì hục không ra hơi tỏ vẻ cật lực.
Nghe thấy hơi thở hì hục phía sau, Uyển Nhi quay lưng nhìn lại, mặt trợn to
gương mặt thể hiện sự kinh ngạc lòng thầm nghĩ:
“ không ngờ nam nhân Vương Nguyên này không luyện vỏ công nhưng mà thể lực tốt
như vậy phải biết rằng mình và Vân Phi lúc trước không có luyện vỏ thể lực
không bằng thanh niên này”.
Trong lúc đó Vân Phi nhìn lại cũng thể hiện vẻ ngạc nhiên, Nguyên thấy vậy
cũng khoát tay cười cười nhìn hai người.
Sau khi trưởng môn vỏ đan ra mặt giải quyết địch nhân, nguyên lại gần uyển nhi
tỏ vẻ mặt thân thiện hướng xin có thể dẫn mình tiến nhập vào núi, thấy vẻ mặt
khẩn cầu này uyển nhi không dự địnhtừ chối cũng đành gật đầu đồng ý, nghĩ:
“ thanh niên Vương Nguyên này cũng được à, căn cốt rất tốt còn biết nhiều
chuyện tiếu lâm như vậy, giới thiệu cho sư phụ thu làm đồ đệ như vậy ta làm sư
tỷ như thế ta thường xuyên nghe hắn kể chuyện rồi.”
Nghĩ tới thiếu nữ càng tự tin đắt ý,chỉ tội nguyên không biết mình đang bị
người ta tính toán.
Uyển Nhi dẫn nguyên tiến sâu vào núi võ đan, nhìn thấy vẻ mặt khảm khái của
hắn khi nhìn thấy mọi người xung quanh chào hỏi nàng làm trong lòng nàng dân
lên một cảm giác vui sướng, đắt ý.
Vào sâu trong võ đan thấy bức tường đá xung quanh là rừng trục, xung quanh
không thấy một người qua lại, nguyên thầm định hình được địa phương nào:
“ vậy tiến vào cấm địa rồi à, lúc trước mình xem sư phụ của uyển nhi hình như
trong cấm địa võ đan này.”
Đang lúc suy nghĩ làm thế nào đối mặt sư phụ của nàng, thì uyển nhi đã lên
tiếng:
“ ngươi ở ngoài chờ ta, ta tiến vào trước khi nào ta ra hiệu ngươi hãy tiến
vào!”
Nghe vậy Nguyên cũng hồi hộp đứng ở ngoài chờ đợi.
~~~~ss~~~~
Mong các bạn hãy ủng hộ xho mình