Người đăng: Tiêu Nại
Lanh Tử Tinh sợ đến mức run lập cập. Hắn thật la khủng bố qua ma! Hắn đang
trần như nhộng thế, co sao dam ngẩng đầu len đay?
"Shit!" Loi Tuấn Vũ giận đến mức hung hăng vỗ ban đanh "rầm" một tiếng.
"Lanh Tử Tinh, nếu con co lần sau…" Cau tiếp theo hắn con chưa noi ra, nhưng
đa đủ để co run cầm cập len rồi.
Cửa phong Loi Tuấn Vũ sập đến "oanh" một tiếng, luc đo Lanh Tử Tinh mới thở
phao nhẹ nhom.
Co cũng tự trach minh, la co qua mức chấn kinh mới khong khống chế được ma het
len như vậy. Co co thể cảm thấy Loi Tuấn Vũ bị giật minh, dường như trong nhay
mắt, đột nhien hắn… Cai thứ kia thoắt cai teo nhỏ lại, mềm xiu xuống…
Trời đất ơi! Mong la hắn khong bị bệnh gi! Tử Tinh le lưỡi. Co ron ren cầm tui
xach, lủi ra cửa.
Gặp Cổ Dương đang đứng ben ngoai, hắn tựa hồ la đang đợi co.
in thấy bộ dang thất kinh hoảng hốt của Lanh Tử Tinh, Cổ Dương bước len quan
tam noi: "Xin lỗi nhe!"
"Khong lien quan đến anh! Tại toi sơ ý qua thoi!" Lanh Tử Tinh vội vang ngăn
hắn lại. Kỳ thật, co biết, Cổ Dương chắc chắn la khong biết sự việc đang diễn
ra nen mới đanh thức co, chứ khong hề cố ý để co mục kich man đo!
Nếu khong phải vi co qua sơ ý, thi sao co thể đến tận nơi rồi ma vẫn khong
nhận ra phia trong đang diễn một man bỏng mắt? Nếu trach thi phải trach ten
cầm thu kia, nửa đem ga gay động dục la đủ rồi, ban ngay ban mặt ma cũng như
ngựa giống la sao? Ma du động dục ban ngay cũng được, nhưng sao hắn lại chạy
vo bếp ma biểu diễn vậy? Hắn ta đung la hoang dam vo độ ma.
"Tử Tinh, em cũng biết la chuyện nay rất quan trọng đối với đan ong. Vũ no
hung dữ với em chẳng qua… Tom lại, em đừng để trong long. Vai ngay nữa sẽ ổn
thoi!" Cổ Dương ra sức an ủi co.
"Toi biết, vốn dĩ la toi khong đung! Hại anh bữa sang con chưa được ăn…" Lanh
Tử Tinh khong ngờ minh lại noi tiếp được chuyện nay. Cung với một người đan
ong ban luận về vấn đề nay, co luon cảm thấy rất… hai ma nong rực như phat
sốt.
"Ha ha, toi khong sao. Em đi lam a? Để toi đưa em đi." Cổ Dương cười hi hi lam
động tac xin mời. Trong long hắn đang vai lạy Tuấn Vũ, loại chuyện nay sao hắn
lại khong thể khống chế được như thế? Du gi cũng khong thể lam ở phong bếp
nha! Khong lẽ xem minh va Tử Tinh la người vo hinh hả? Cai ten gia hoả nay
thật la qua sức cuồng vọng ma!
Lanh Tử Tinh nhin đồng hồ đeo tay, vẫn con sớm, nhưng co khong muốn ở lại cai
căn nha hắc am nay them một giay một phut nao nữa. Khong bằng đến nha xuất bản
sớm hơn chut, xử lý việc của Mộng Thi.
"Tử Tinh, Hoa Ba mời em lam chủ bien a?" Cổ Dương tim đề tai tan gẫu.
Lanh Tử Tinh vừa nghe hắn noi thế thi xấu hổ đap: "Cũng khong hẳn vậy! Chỉ
định nếm trải một chut thoi! Đến bay giờ vẫn chưa lam việc gi mang tinh thực
chất cả, hơn nữa mới đi lam vai hom ma đa gặp phải chuyện kho giải quyết rồi."
Noi đến đay, Tử Tinh kỳ thực cảm thấy rất thất bại. Vốn dĩ la co dương dương
tự đắc định lam nen sự nghiệp, it ra thi cũng chứng minh lực của minh. Nhưng
dường như mọi chuyện đều khong đơn giản như minh tưởng tượng.
"Ủa, sao lại noi vậy? Hoa Ba đa mời em lam chủ bien thi nhất định la em co
năng lực hơn người rồi!" Cổ Dương khen ngợi từ đay long.
"Lam gi co! Hoa Ba la bạn toi, co thể anh ấy muốn toi co được chut cảm giac
thanh tựu ma thoi!" Lanh Tử tinh khong khỏi chột dạ. Noi thật, Hoa Ba tin
nhiệm co như vậy, co lại khong biết lam thế nao mới co thể xứng đang với sự kỳ
vọng của anh đay?
"Ha ha. Đừng gay ap lực cho minh nhiều qua! Hoa Ba đa chọn em, nhất định la em
co thực lực! Toi đa đọc tac phẩm của em rồi, rất tuyệt." Cổ Dương cười noi, ý
vị tham trường liếc co một cai.
"Ủa, anh đọc tac phẩm của toi rồi a? Anh…" Lanh Tử Tinh ngạc nhien nhin Cổ
Dương, hắn sao co thể? Tim khong khỏi đập loạn len.
"Đung vậy. Sao? Ngạc nhien lắm a?" Cổ Dương chậm rai dừng xe lại, buồn cười
nhin co.
Tử Tinh luc nay mới phat hiện trước mặt la đen đỏ. Bị một người đan ong lặng
lẽ nhin thẳng vao minh như vậy, Tử Tinh thật sự khong quen. Co lung tung noi:
"Thật ra, truyện toi viết chỉ la tuỳ hứng thoi. Khong biết anh đa đọc quyển
nao?"
Lanh Tử Tinh hồi hộp nhin Cổ Dương.
Cổ Dương bất động thanh sắc nhin co, lẽ nao co viết rất nhiều quyển hay sao?
"La cuốn "Nắng mai" a?" Lanh Tử Tinh thử thăm do, thấy hắn khong phản ứng gi,
lại noi: "Vậy la cuốn "Trật banh" a? Cũng khong phải ư? Vậy khong phải la tiểu
thuyết ngon tinh đo chứ? Anh…"
Cổ Dương cười cười, đap: "La cuốn "365 ngay hợp đồng hon nhan"!"
"Ồ?" Lanh Tử Tinh hit sau một hơi, sao hắn lại biết? Cuốn nay co con đang viết
dở ma!
Nhin thấy anh mắt trợn tron kinh ngạc của Tử Tinh, Cổ Dương cười: "Hanh văn
của em rất tốt, mieu tả trong đo cũng rất chi tiết rất chan thực với Vũ thi…
Ha ha ha!"
Tử Tinh đỏ bừng mặt, xấu hổ cắn mong tay, co co chut mơ hồ. Sao anh ta lại
biết được?
"Được rồi, đừng cuống len thế! Chẳng qua toi tinh cờ đọc được thoi, yen tam
đi! Toi sẽ khong noi với ai hết, kể cả Vũ." Cổ Dương thấy đen chuyển xanh, lập
tức khởi động may, thề thốt noi.
Lanh Tử Tinh co chut mất tự nhien, co vẫn tiếp tục suy nghĩ, minh chưa đăng gi
len mạng cả, sao hắn lại biết được nhỉ? Lẽ nao trong luc khong cẩn thận đa bị
hắn nhin thấy tai liệu trong may tinh của co rồi?
Tử Tinh nghi hoặc liếc khuon mặt nhin nghieng của Cổ Dương, ten gia hoả nay sẽ
khong nhan luc co ngủ say ma lẻn vao phong co đo chứ?
Cổ Dương khong cần nhin cũng biết co nhoc nay đang mu mờ khong ro nguyen nhan!
Hắn liền chuyển đề tai: "Đung rồi, Tử Tinh, luc nay em vừa noi la vừa đi lam
đa gặp chuyện kho giải quyết, la chuyện gi thế?"
Lanh Tử Tinh vừa nghe lập tức căng thẳng hẳn len, thở dai noi: "Co một tac giả
khong lien hệ được. Chung toi đa ký hợp đồng với hiệu sach va cong ty điện ảnh
rồi, vừa phải xuất bản sach vừa phải len man ảnh. Tom lại chuyện rất kho giải
quyết."
"Ồ? Co chuyện như vậy sao? Toi co giup gi được khong?" Cổ Dương nhin đoi long
may nhiu chặt của Tử Tinh ma chủ động xin đi giết giặc.
"Ồ, toi vẫn chưa nghĩ ra biện phap giải quyết. Chỉ co thể thử lien hệ với hiệu
sach va cong ty điện ảnh đo trước tien, xem co thể lui lại thời hạn vai ngay
khong. Chung toi ben nay tim cach lien hệ với tac giả. Đung rồi, anh co quen
ai ben Cong ty điện ảnh Ích Đạt hay khong?" Lanh Tử Tinh nghĩ bụng, them một
người la them một con đường thoat, noi khong chừng Cổ Dương co thể giup minh.
"Ích Đạt a?" Cổ Dương nhướn may hiếu ki nhin co.
Lanh Tử Tinh ngay ngốc noi: "Ừ, sao?"
"Ha ha." Cổ Dương bất giac nở nụ cười, co thật kheo chọn mặt gửi vang a nha!
"Chưa từng nghe qua phải khong?" Tử Tinh kỳ thực cũng khong om nhiều hy vọng
lắm.
"Sao lại chưa nghe qua. Khong chỉ la đa nghe qua, ma con cực kỳ quen thuộc nữa
la đằng khac. Co điều, chuyện nay toi cảm thấy em nen tim Vũ nhờ, xem chừng sẽ
cang tốt ấy!"
"La ý gi?"
"Ích Đạt la sản nghiệp của Kieu Dương ma, sao em lại khong biết nhỉ?"
"Anh noi cai gi?" Lanh Tử Tinh chấn kinh nhin hắn…