Ngày 3 Tháng 1 – Cháy!


Người đăng: Tiêu Nại

Nhin đồ ăn khuya minh mang về, Loi Tuấn Vũ liền buồn bực khong thoi. Anh đang
bị đien rồi hay sao vậy? Tự dưng nửa đem nửa hom lại đi mua thức ăn khuya về
cho co nhoc khong co lương tam nay! Thật đang chết! Vừa định đem hết chỗ đồ ăn
nay nem vao thung rac, đi ra đến cửa anh đột nhien lại thay đổi chủ ý.

Chết tiệt! Khong thể vứt đi được! La co nang định để đến sang sớm đoi bụng,
đợi ten nhai kia đem đồ ăn sang tới cho a?

Nghĩ vậy nen anh lại đặt đồ ăn cầm trong tay xuống tren ban. Loi Tuấn Vũ vội
len lầu, cố ý đẩy mạnh cửa phong ngủ của Lanh Tử Tinh ra đến sầm một tiếng,
lam Lanh Tử Tinh đang ngủ say giật nảy minh choang dậy.

Lanh Tử Tinh đang ngủ say sưa, nao biết được giờ nay Loi Tuấn Vũ đang dằn vặt
cai gi. Chỉ nghe "rầm" một tiếng, co ngồi bật dậy, trợn to mắt nhin người mới
bước vao. Sao lại la Loi Tuấn Vũ? Trời ạ! Hắn lam sao vậy?

Co dụi dụi mắt, nhin len đồng hồ treo tường, ngay người hỏi: "Xảy ra chuyện gi
thế?" Giọng noi khan khan ngai ngủ giống như ngan vạn sợi tơ quấn quýt, nghe
khong được ro rang cho

Một ben day ao ngủ của co trượt xuống, bộ ngực thoắt ẩn thoắt hiện phia trong
ao ngủ, mai toc dai rối tung xoa xuống bờ vai, lại them đoi mắt ngai ngủ mơ
mang xinh đẹp, cả người từ đầu đến chan vo cung, vo cung gợi cảm….

"Đang chết!" Loi Tuấn Vũ suýt nữa hộc mau mũi. Co ta đang cau dẫn anh sao? Con
khong tự soi gương xem lại mặt mũi minh co bao nhieu phan lượng!

"Lập tức dậy cho toi!" Liếc mắt lần nữa nhin bộ dang của co, Loi Tuấn Vũ het
len: "Mười phut nữa ra phong khach cho toi!"

Chuyện quai quỷ gi vậy? Lanh Tử Tinh đầu oc lơ mơ, khong ro chuyện gi đang xảy
ra. Hắn ta muộn thế nay rồi con phat đien cai gi?

Vội vang xốc chăn ra xuống giường, liền đi ra khỏi phong. Cui đầu xuống nhin,
trời ơi, cai ao ngủ tren người nay la…

Khong đung a nha! Đay khong phải nha hắn, la nha của co nha! Tại sao muộn vậy
rồi hắn con xuất hiện ở đay chứ? Chẳng phải hắn đang đi lam hay sao? Ngẩng đầu
len nhin đồng hồ treo tường, sắp rạng sang rồi! Sao hắn lại ở đay? Xảy ra
chuyện gi vậy?

Co vội vang quay lại giường, tim di động, muốn kiểm tra lại giờ. Tren ban,
tren giường, dưới chăn, dưới đất… Lanh Tử Tinh cuống đến độ đổ mồ hoi tran,
tại sao khong tim thấy? Rốt cuộc co để điện thoại ở đau vậy?

Á! Trời ơi, Tuấn Vũ dung giọng điệu khủng bố vậy keu co 10 phut nữa phải
xuống, co con lần mần ở đay lam gi!

Vi thế co lập tức mở tủ quần ao, chuẩn bị thay bộ ao ngủ nay ra, mặc bộ ao ngủ
"bon-se-vich" kia vao, tiếp tục lam cai gia treo quần ao.

Loi Tuấn Vũ ngồi tren so pha, sắc mặt sầm si! Nhin bọc đồ ăn khuya to đung
tren ban, hắn giận đến thở khong ra hơi! Tại sao hắn lại lam ra một chuyện ngu
xuẩn như vậy. Nếu để Cổ Dương biết, khong biết hắn sẽ bị cười nhạo mấy thang
trời nữa đay!

Co nhoc kia thay hay khong thay đồ, ăn hay khong ăn cơm thi co lien quan gi
đến anh? Chẳng qua la đến thang ma thoi! Tren đời nay co người phụ nữ nao ma
hang thang khong phải gặp qua chuyện nay! Hắn đung la rỗi hơi ma! Nghĩ đến anh
mắt vo tội của co luc nay, Loi Tuấn Vũ hắn cang them nghẹn uất!

Bực bội liếc đồng hồ, hả, co ta con ong ẹo cai gi! Hắn bật đứng dậy, xong len
tầng hai.

Loi Tuấn Vũ lạnh lung đẩy cửa phong co ra, đang định bạo phat, thi bỗng dừng
phắt…

Lanh Tử Tinh cả kinh đến nỗi quen cả che người lại! Một người con gai chỉ mặc
nội y xấu hổ đứng trước mặt hắn. Nhin sang ben cạnh, tay co vẫn đang cầm bộ
quần ao ngủ bảo thủ.

Nhưng trung hợp như vậy, hắn vọt đến ben co chỉ trong chớp mắt, Lanh Tử Tinh
sợ đến mức run lập cập, quần ao trong tay rơi xuống đất, ma luc nay co kinh
hoảng đứng đối diện với Loi Tuấn Vũ.

Loi Tuấn Vũ nhất thời mất đi khả năng suy nghĩ! Ánh mắt ngang tang của hắn gắt
gao dinh lấy ngực co, chết tiệt hắn đi! Hắn trước giờ chưa từng nhin thấy bộ
ngực nao đầy đặn ma "kheo leo" như vậy! So với những co gai đa từng qua lại
với hắn, co ta chẳng qua la một con ca nhỏ ma thoi! Nhưng bộ ngực mềm mại kia
của co lam hắn kich động muốn dung đoi moi minh hon xuống ma nhấm nhap, ma
thưởng thức. Da thịt trắng như ngọc của co bởi vi bối rối ma nhuốm them một
mau hồng nhạt, lam chung cang them dụ nhan…

Nhất thời, Loi Tuấn Vũ phat hiện một nơi nao đo tren cơ thể minh đang banh
trướng! Trời ạ, hắn muốn lam một việc…

Giay tiếp theo, Lanh Tử Tinh như quen cả ho hấp! Co nhin thấy ten đan ong nay
đi về phia minh…

Trốn mau! Trốn đi đau bay giờ? Lanh Tử Tinh đa bắt đầu suy nghĩ được trở lại,
co khong thể đứng đay, hắn muốn lam gi?! Ánh mắt của hắn lam co sợ chết đi
được! Co toan than xấu hổ đến phat run len từng đợt!

Lập tức nghĩ ra minh phải che đi bộ ngực, Lanh Tử Tinh cuống quit nang tay
len.

Thế nhưng ga đan ong kia trong một giay đa nắm chặt lấy canh tay co, anh mắt
hắn nong bỏng đến độ sắp lam co phải bỏng.

"Em co biết xuất hiện trước mặt đan ong trong bộ dang nay co nghĩa la gi
khong?" Loi Tuấn Vũ noi khẽ khang tựa như thổ lộ tam tinh…

"Khong… khong phải… …" Lanh Tử Tinh hoảng hốt răng moi va vao nhau lập cập

Đoi moi nong như lửa chặn lại lời co noi, hắn manh liệt mut lấy moi co, lam co
nhất thời mất đi ý thức, chim đắm vao trong sự ấm ap ma hắn đột nhien tạo ra.

Lanh Tử Tinh tim đập thinh thịch, cơ hồ sắp nhảy ra khỏi lồng ngực. Tay hắn
đang nắm chặt lấy canh tay co, quặt chung lại đằng sau lưng co. Moi lưỡi hai
người gắt gao quấn lấy nhau.

Lanh Tử Tinh khong ngừng lui lại sau, ne tranh sự tấn cong của hắn, nhưng Loi
Tuấn Vũ ba đạo từng bước từng bước xam nhập, khong cho co thời gian trốn
tranh.

Nụ hon của hắn dường như hut lấy toan bộ hơi thở của co, co chỉ co thể bất lực
ma phối hợp. Đoi canh tay hắn quấn lấy canh tay co, gắt gao ghi chặt, đem cơ
thể ở trần của co troi lại vao trong long minh. Mui vị đan ong nam tinh lập
tức lam toan than co run rẩy.

Hắn muốn lam cai gi?! Hắn đang lam cai gi?! Hắn sẽ lam cai gi?! Trong đầu co
chỉ con lại một chuỗi cau hỏi, khong con khả năng suy nghĩ…

Lực đạo của hắn bắt đầu nương nhẹ lại, nhưng vẫn khong thể rời khỏi đoi moi
co. Thật ngọt ngao, thật thuần khiết, thật đẹp đẽ! Loi Tuấn Vũ thật sự muốn
vĩnh viễn ngậm lấy, cắn mut đoi moi nay!

Nhin anh mắt me ly của co, Loi Tuấn Vũ tam tinh chuyển biến tốt đẹp, dang điệu
bay giờ của co thật sự la khả ai! Một ban tay to của hắn len lut đặt len ngực
co.

"Ah!" Loi Tuấn Vũ kim long khong đặng thốt ra tiếng! Chết tiệt, thật mềm mại,
thật trơn lang! Hắn ngẩng đầu thở dốc, lại dung đầu lưỡi khieu khich tach moi
co ra, day dưa treu đua đầu lưỡi ngọt ngao trong khoang miệng co!

Lanh Tử Tinh giờ khắc nay kinh hoảng muốn lui ra sau, nhưng lại bị canh tay
hắn giữ chặt hơn.

Than thể co chưa từng bị người đan ong nao sờ mo như vậy… Ban tay trước ngực
co dường như tran đầy ma lực, lam toan than co bắt đầu nong bừng len. Co thậm
chi cảm thấy được vật thể cứng ngắc đang ap vao phia trước bụng minh!

Một nguồn nhiệt nong từ bụng dưới của co mạnh mẽ xong len! Lanh Tử Tinh đầu oc
thanh tỉnh! Co hiện tại… Ông trời ơi! Hon nữa la sẽ "tran dầu" đo nha!

Co hoảng hốt đẩy hắn căn bản la đẩy khong được. Nụ hon của hắn ngược lại cang
them mạnh bạo.

Dưới tinh thế cấp bach, Lanh Tử Tinh cắn đầu lưỡi hắn…


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #84