Ngày 7 Tháng 1 – Băng Vệ Sinh


Người đăng: Tiêu Nại

"Khong phải! Thật sự khong phải! A!" Lanh Tử Tinh vừa động, keu len một tiếng,
lại thấy nhỏ giọt xuống, co thế nhưng cảm giac được một dong mau theo chan
minh chảy dọc xuống dưới. Cũng may lan vay vẫn đủ dai.

Chết tiệt! Lanh Tử Tinh khong khỏi đảo mắt trợn tron. Co cũng khong thể cố
gắng ngừng lại được nữa rồi!

Hoa Ba nhận ra được sự khẩn trương của co, vội noi: "Tổng giam đốc Loi, ton
phu nhan than thể khong thoải mai, vậy trước nghỉ ngơi vai ngay đa, tạm thời
khong cần đi lam! Tử Dạ, cung Loi tổng về nha nghỉ đi, toi xin phep cao từ
trước!" Oạch.

Nhin Hoa Ba rời đi, Lanh Tử Tinh đột nhien cảm thấy như khong co người tam
phuc, vội vang muốn giữ chặt canh tay Hoa Ba, khong loi keo nhưng cũng khong
dam di chuyển.

Loi Tuấn Vũ lạnh lung nhin thai độ ỷ lại vao Hoa Ba của co gai nhỏ nay, chết
tiệt! Co cũng khong them để ý kieng de một chut. Bọn họ tuy rằng khong co thực
sự la vợ chồng, nhưng du sao cũng phải giữ cho anh một chut mặt mũi chứ?! Cũng
may ở đay khong co người nao khac, nếu khong người ta sẽ nghĩ người phụ nữ của
Loi Tuấn Vũ anh như thế nao?

Về phần cong việc của co, sau khi trở về sẽ cung co tinh sổ sau! Anh mới cho
co co hai ngay tự do, co đa liền khong chịu nổi co đơn! Lại con đi lam việc
ben cạnh người đan ong nay?!

Nắm lấy tay Lanh Tử Tinh, Loi Tuấn Vũ tức giận noi: "Đi thoi! Cổ Dương, khong
đi cung cậu được!"

Xoay người, thế nhưng lại khong keo được co, co một cỗ lực đạo ghim xuống,
muốn chống lại lực knh. Mặt Loi Tuấn Vũ khong khỏi xam ngoet, ngoảnh đầu lại
nhin co, lại ngạc nhien phat hiện thần sắc co xấu hổ, bối rối. Ban tay co
trong tay anh ra đầy mồ hoi, con co than hinh cứng ngắc của co nữa.

Theo tầm mắt co, Loi Tuấn Vũ nhin về phia ben dưới lan vay tới mắt ca chan,
tựa hồ đa nhận ra điều gi đo khong thich hợp. Đột nhien, anh kinh ngạc nhin
len khuon mặt co, thấy được vẻ mặt ngượng ngung cung quẫn bach. Hoạch.

Co gai nay! Thật đung la khong phải phiền toai binh thường!

Loi Tuấn Vũ nhin thấy vết mau ở chỗ mắt ca chan co, giống như la từ phia tren
chảy xuoi xuống dưới! Luc đầu anh cứ tưởng co co chỗ nao đo bị thương, trong
long khong khỏi giật minh lo lắng, đến khi bắt gặp hai chiếc ma đỏ hồng kia,
anh rốt cuộc hiểu ra tinh thế quẫn bach của co. Lấy sự hiểu biết của anh đối
với phụ nữ, co hẳn la tới nguyệt sự đi?

Dừng một lat, Loi Tuấn Vũ nhanh chong ngồi xổm người xuống, lấy khăn tay trong
tui, rất nhanh lau sạch vết mau tren mắt ca chan co.

Lanh Tử Tinh choang voang, căn bản khong dam động đậy, hanh động của anh khiến
co thấy rung động, anh vậy ma lại giup co lau mau kinh nguyệt! Ôi trời! Tuấn
Vũ, man trinh diễn nay của anh cũng thật qua đung luc! Lanh Tử Tinh đỏ mặt
nhin xung quanh, anh mắt mọi người kinh ngạc, long hư vinh của nữ giới cũng từ
từ dang len…

Cổ Dương to mo nhin chằm chằm Loi Tuấn Vũ ngồi xổm tren mặt đất, khong ro nen
hỏi: "Vũ, cậu lam gi vậy?"

Loi Tuấn Vũ tức giận noi: "Lam cach mạng!" Sau đo mạnh mẽ cui người om co bế
len, bước nhanh đi ra đại sảnh, mặc kệ vẻ mặt vo cung kinh ngạc của Cổ Dương.

Hoa Ba từ xa nhin thấy Loi Tuấn Vũ om Lanh Tử Tinh rời đi, khoe miệng cong
cong tự giễu. Nếu Loi Tuấn Vũ xuất hiện muộn hơn một chut, như vậy người đan
ong om co rời đi hẳn la chinh minh…

Lanh Tử Tinh up mặt chon ở trước ngực Loi Tuấn Vũ, xấu hổ đến nỗi đầu cũng
khong dam ngẩng, tuy ý anh đem minh nhet vao trong xe.

Loi Tuấn Vũ cẩn thận điều chỉnh nhiệt độ điều hoa len mức lớn nhất. Dọc đường
đi khong ai mở miệng noi chuyện. Bằng tốc độ nhanh nhất, anh đưa co về nha.

Vẫn như trước om co vao buồng vệ sinh, Loi Tuấn Vũ rốt cuộc mới noi: "Em thật
đung la đặc biệt! L xuất hiện trong những tinh huống… khiến người khac phải
bất ngờ!"

Lanh Tử Tinh xấu hổ, ngay cả noi cũng khong noi được, co tựa hồ con nghe được
tiếng thở dai của anh. Đong cửa phong vệ sinh, co nhanh chong cởi bộ vay lễ
phục, tắm rửa một lượt, ngay khi cả người ở trần đa hoan toan sạch sẽ, mới
phat hiện minh căn bản con khong co mua băng vệ sinh… Ma ngay cả đồ lot cung
đều quen khong mang vao!

Đứng dựa người tren vach tường, Lanh Tử Tinh cả người xụi lơ, dung khăn tắm
bao lấy than thể. Ai da, đa biết vội vang dễ mắc sai lầm. Co ngay hom nay con
đột pha hỗn loạn!

Haizz, lại một trận mau chảy nữa, lam cho than thể nguyen bản đa tắm sạch sẽ
lại bị dinh bẩn. Lanh Tử Tinh yếu ớt ngửi thấy trong phong đầy mui mau. Chết
tiệt! Tại sao lại co thể như vậy?! Một lần nữa đem minh đứng dưới voi hoa sen,
dong nước ấm ap lam cho dạ day co co giật. Đay chinh la mui vị bị đoi đi!

"Bang bang bang", ngoai cửa Loi Tuấn Vũ dường như co chut khong con kien nhẫn:
"Tử Tinh? Khong co việc gi chứ? Em tắm đa hết đến một giờ!"

"Uhm! Lập tức xong ngay đay!" Lanh Tử Tinh cach cửa phong tắm dung sức len
tiếng. Suýt chut nữa đa quen beng mất con co Loi Tuấn Vũ chờ ở ben ngoai.

Trời ạ! Giống như mất qua nhiều mau, than thể của co rất yếu ớt, đi bộ cũng
phải chật vật lắc lư.

Ben ngoai khong một tiếng động, Lanh Tử Tinh lặng lẽ dan len canh cửa: "Tuấn
Vũ? Anh con đấy khong?"

"Con, co việc gi sao?" Than ảnh Loi Tuấn Vũ lần thứ hai tiến gần cửa, cach tấm
kinh thủy tinh khắc hoa, Lanh Tử Tinh nhin thấy một bong dang mau đen.

Cố lấy hết dũng khi, Lanh Tử Tinh bằng bất cứ gia nao cũng phải noi! "Ách… Co
chuyện nay… Toi khong co mua băng vệ sinh…" Đến thời khắc nay co vẫn la co
chut rụt re! Thu xếp chuyển nha qua vội vang, đồ dung thiết yếu mấy ngay nay
anh đều chuẩn bị rất đầy đủ, ma co lại căn bản khong hề nghĩ đến khả năng loại
tinh huống nay co thể phat sinh. Thực sự la mất mặt đến cực điểm!

Ben ngoai trầm mặc… Ben trong cũng…

Co gai nhỏ nay la đang bảo anh đi mua băng vệ sinh sao? Loi Tuấn Vũ mặt hắc
tuyến, co co phải la đầu bị ung nước rồi khong?! Anh la một nam nhan đại
trượng phu co được khong?! Co hom nay đem anh biến thanh người giup việc sao?
Hay vẫn la, co căn bản khong hề coi anh la đan ong?!

Lanh Tử Tinh cảm nhận được một bầu khong khi am u ben ngoai cửa phong tắm.

"Humm… Vậy… Tuấn Vũ, khong cần nữa. Co thể giup toi một chut… lấy gium… một
bộ… đồ lot được khong? Ở trong phong ngủ…" Lanh Tử Tinh tận lực lam cho giọng
noi của minh thoải mai một chut. Trời ạ! Co hom nay đem mặt mũi trong một năm
đanh mất hết!

Thật lau sau, co nhin thấy cai bong đen kia bước đi. Than minh dan tren canh
cửa rốt cuộc thở phao nhẹ nhom.

Loi Tuấn Vũ sau khi mở di động gọi một cu điện thoại liền đi vao phong ngủ của
Lanh Tử Tinh, căn phong tran đầy anh sang khiến tam tinh anh tan hết vẻ am u.
Tren đầu giường la một chiếc laptop đang mở, xem ra co đung la một con sau
mạng, ở nha kia anh cũng từng nhin thấy qua. Mở tủ quần ao, nhin thấy khong co
bao nhieu đồ, bởi vi thời điểm co dọn đi chỉ mang theo một chiếc tui nhỏ tuy
than, xem ra con chưa co kịp đặt mua them.

Nhin vai lượt phục sức của co, gia trị cũng xa xỉ, đều la hang hiệu. Tuy rằng
khong phải rất bắt mắt, nhưng chất liệu, kiểu dang đều thực thoải mai. Thương
hiệu nay anh cũng rất quen thuộc, cơ hồ la đều ra với số lượng co hạn. Xem ra
co gai nhỏ nay con tương đối co phẩm vị! Ma tam tinh của anh coi như kha tốt,
it nhất cũng biết tiền của minh được tieu ở đau!

Trong long nghĩ co phải hay khong anh hẳn la nen chuyển them nhiều tiền hơn
một chut nữa vao tai khoản của co? Co phải vi tiền khong đủ dung, cho nen co
gai nhỏ mới ra ngoai đi lam kiếm tiền? Thật co khả năng!


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #78