Ngày 4 Tháng 1 – Chữa Lợn Lành Thành Lợn Què


Người đăng: Tiêu Nại

Lanh Tử Tinh vừa len bờ liền bắt đầu thử duỗi chan minh, ten đan ong chết
tiệt! Mặc kệ anh la ai, muốn toi noi cảm ơn a, khong co cửa đau! Ai ui, đau
qua! Đung la lau qua rồi khong xuống nước, thế nao ma hom nay lại thanh thuyền
mắc cạn như vậy chứ! Thật la qua mất mặt!

Khong biết la duỗi bao lau, chan Lanh Tử Tinh cuối cung mới hết bị chuột rut!
Co luc nay mới nghĩ đến bị xấu hổ khong chỉ co một minh minh, con cả Tat Bối
Nhi nữa. Luc nay Tat Bối Nhi đa được Quach Oanh Tuyết lấy khăn tắm bao hết cả
nửa người tren, đang ngồi ở chỗ kia, bộ dang nhe nanh trợn mắt, phong thai
thục nữ sớm đa khong con! Co thể thấy la cu nga kia quả thật rất nặng! Co đau
đến mức quen hết cả việc bảo vệ hinh tượng xinh đẹp của minh!

Lanh Tử Tinh khong khỏi thấy ay nay, đều la tại co! Lam lien lụy đến cả Tat
Bối Nhi. Lắc mạnh đầu. Chết tiệt! Sao lại nghĩ đến anh ta chứ?! Chẳng qua la
luc cười trong co vẻ giống thoi ma! Ro rang anh ta chẳng co chut ý nghĩa gi
với minh, sao ma chỉ một nụ cười đa bị dọa ra thế nay? Thật ngu ngốc! Hơn nữa,
anh ta sao lại co khả năng đến chỗ nay được? Lanh Tử Tinh khong khỏi nhăn mặt
nhiu may, ý nghĩ đo thật đung la khong thể

Loi Tuấn Vũ khải hoan trở về, Cổ Dương khong kim được vỗ tay cổ vũ.

Loi Tuấn Vũ tức giận noi: "Cổ, sau nay những việc từ thiện cậu tự đi ma hoan
thanh nhe, toi khong co tam trạng cung chơi đua với cậu đau!"

"Ha ha, chẳng qua la minh muốn kiểm nghiệm một chut xem khả năng bơi lội của
tiểu tử nha cậu co bị thụt lui hay khong thoi ma!" Cổ Dương cười vo cung đắc
ý.

"Vậy kết quả đau?"

"Uhm." Cổ Dương ra vẻ trầm tư, "Kỹ năng bơi tuy rằng khong hề giảm sut, nhưng
phương thức cứu người của cậu con cần phải cải thiện nhiều. Cậu khong phat
hiện ra co gai cậu vừa cứu len kia dường như chan bị chuột rut sao?" Cổ Dương
tựa hồ con nghiem tuc ma phan tich.

"Cậu biến đi!" Loi Tuấn Vũ tức giận sa sầm mặt. Cần cậu ta ở đay dạy bảo anh
sao?!

"Minh noi thật ma! Khong tin thi cậu nhin đi!" Cổ Dương buồn cười chỉ chỉ Lanh
Tử Tinh ngồi ben cạnh bể bơi kia đang vặn chan. Loi Tuấn Vũ nhin theo hướng
ngon tay của cậu ta, khong khỏi ngạc nhien, a? Sao lại trung hợp ngẫu nhien
như vậy được? Co ấy đung la bị chuột rut?

"Ha ha, minh noi đung chứ! Khi cứu người cậu khong nen keo mắt ca chan của
người ta trước tien, như vậy sẽ rất dễ dẫn đến tinh huống nay! Co điều, minh
nghĩ co gai kia hẳn la khong cần cậu cứu, nếu khong, xảy ra việc như vừa rồi,
co khi cậu con phải hy sinh "nhan sắc" lam ho hấp nhan tạo cho co ấy nữa!"

"Cậu đi chết đi!" Loi Tuấn Vũ ngang ngạnh noi, nhưng trong long it nhiều vẫn
co chut cảm giac ay nay. Xem ra đung la anh hơi lỗ mang thật. Lại liếc mắt
nhin co gai kia lần nữa, co vẻ như đa tốt hơn rồi, Loi Tuấn Vũ khong khỏi thở
phao nhẹ nhom. Du thế nao thi anh cũng chẳng thich lam người tốt ma.

Trần Hang từ phong khach đi tới, bao cho Loi Tuấn Vũ va Cổ Dương biết bọn họ
được xếp vao tổ thứ hai mươi, rất it người, chỉ co mười thanh vien.

Cổ Dương khong khỏi huýt sao: "Vũ, xem ra lao Trần cũng rất nghĩa khi! Đung
như đa hứ sắp xếp cho chung ta những thứ tốt nhất!" Ánh mắt ai muội nhin về
phia Trần Hang ý hỏi, quả nhien nhận được anh mắt khẳng định trả lời.

Ben dưới kinh mat, thản nhien nhin lướt qua mấy co gai đối diện, Loi Tuấn Vũ
khong khỏi cười giễu cợt. Đung như Cổ noi, đa đến rồi thi cứ chơi đi, khoe
miệng anh khong kim được nhếch len: "Lao Trần hẳn la biết khẩu vị của toi!"

Lao Trần ha ha cười noi: "Yen tam đi! Co kiểu cậu thich!" Lao Trần đa cố ý
phan tổ, đương nhien sẽ khong để cho bọn họ phải thất vọng. Vừa rồi ong co để
ý bạn của Tiểu Tuyết, co hai người thật đung la nổi trội, đều la những co nang
xinh đẹp xuất than tai phu. Khẩu vị của Loi Tuấn Vũ, trong nhom vai người co,
vai người khong! Ông sắp xếp như thế cũng la co ý tac hợp bọn họ.


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #57