Ướt Át Quấy Rối


Người đăng: Tiêu Nại

Loi Tuấn Vũ thấy dang vẻ gấp gap của anh ta, trong long do dự một chut, sau đo
cũng hua theo: "Đi, vao trong rồi noi."

Co gai sợ hai theo sau Loi Tuấn Vũ bước vao phong bThượng Phẩm Nhất lại cứ ke
ke ben cạnh co ta, an cần chỉ vao chỗ ngồi ben cạnh anh ta, để co gai ngồi
xuống…

Co gai nay ten la Tiểu Tuyết, hom nay về đến ký tuc liền bị bạn cung phong ten
la Linh Nhi gọi ra hanh lang, ghe sat tai co ta noi, nhờ co ta giup đỡ. Noi la
đi theo một ong tổng cung ăn một bữa cơm la co thể kiếm được mười vạn đồng.
Tiểu Tuyết hỏi chuyện tốt như vậy, sao co ta khong đi. Co ta lập tức trắng
bệch mặt, tay om bụng noi minh kho chịu, đau khong chịu nổi. Sợ hầu hạ khong
tốt, lam người ta mất hứng, mười vạn đồng liền như bị nước cuốn troi mất.

Tiểu Tuyết chưa từng trải qua chuyện như vậy, Linh Nhi trước đay cũng kể
chuyện minh đi uống một ly rượu với ai liền kiếm được tiền, co ta đều khong
cho la đung. Loại chuyện nay, co xưa nay đều coi thường. Hơn nữa, thien hạ lam
gi co chuyện dễ dang như vậy, cung ăn một bữa cơm liền kiếm được mười vạn
đồng. Linh Nhi noi, nếu co co thể đi thay co ta, một xu co ta cũng khong cần,
coi như la giup co ta một lần ma thoi!

Linh Nhi hinh như nhin ra sự nghi ngờ của co, vội vang giải thich: "Cậu khong
biết chứ, mấy ong chủ lớn đo chỉ thich noi chuyện với sinh vien thoi, khong co
ý gi khac. Cậu biết đấy, người co văn hoa co giao dục, bọn họ thấy la cho họ
thể diện rồi! Đừng noi la mười vạn, nếu ong chủ người ta cao hứng, noi khong
chừng vung ra cả một triệu ấy chứ! Tiểu Tuyết, cậu giup minh một lần đi. Bụng
minh thật sự đau qua!"

Tiểu Tuyết binh thường quan hệ với Linh Nhi tuy rằng khong than thiết lắm,
nhưng người ta đa cầu xin co như vậy, co cũng quả thực khong nỡ từ chối. Vi
cảm ơn co, Linh Nhi con lấy chiếc vay ren ma co ta mua hơn hai nghin cho co
mượn để mặc. Vừa kiếm được tiền, vừa co tinh nghĩa, lại con co quần ao mặc,
Tiểu Tuyết thật sự la khong nỡ từ chối.

Luc từ ký tuc đi ra, sắc trời chỉ hơi u am, nhưng khong hề co mưa. Nhưng Tiểu
Tuyết vẫn mang theo o.

Quả nhien, xe buýt đi được nửa đường, trời liền bắt đầu mưa. Chỉ chốc lat sau
mưa đa tuon xối xả, sắc trời lập tức tối sầm lại. Trong long Tiểu Tuyết liền
nản chi, thời tiết xấu như vậy khiến cho trong long co cũng thấy bất an.

Mặc du co o, nhưng dưới trời mưa to như vậy cũng khong ăn nhằm gi, khong đến
năm phut đồng hồ co liền bắt đầu thấy lạnh thấu tim.

"Lại đay lại đay, em gai nhỏ, uống chut rượu cho ấm người." Thượng Phẩm Nhất
an cần rot rượu cho Tiểu Tuyết.

"Xin lỗi, cam ơn, toi khong biết uống rượu." Tiểu Tuyết lập tức từ chối, quần
ao tren người ẩm ướt, trong phong lại mở điều hoa, Tiểu Tuyết khong khỏi om
lấy canh tay.

Hai anh em họ Vương va Lữ Mi ngồi đối diện cũng nhin thấy co khach đến, động
tac mờ am cũng bớt đi khong it.

Lữ Mi du sao cũng la lanh đạo, vẫn co chut băn khoăn. Vi thế, đứng len, noi
muốn đi vao phong vệ sinh, liền đi ra ngoai.

Khong đến nửa phut sau, hai anh em họ Vương cũng lấy cớ đi vệ sinh, bước ra
ngoai.

Loi Tuấn Vũ trong long hiểu ro. Bọn họ phỏng chừng khong đến mười phut sẽ len
lầu thue phong rồi! Thu vui đặc biệt của hai anh em họ Vương, hai anh em cung
chung một phụ nữ. Lữ Mi la một người phong khoang! Chắc la đa thỏa thuận xong
rồi. Ton chỉ của co ta la đanh nhanh thắng nhanh.

Tuy theo nhu cầu của mỗi người ma thoi!

Loi Tuấn Vũ nghĩ, minh co lẽ cũng nen chuồn em thoi, cung La Viễn kiếm một goc
nao đo uống tra, đợi trời yen bể lặng rồi xuất hiện. Nghĩ vậy, khoe miệng hắn
khong khỏi nhếch len.

Vừa định kiếm cớ rời đi, lại phat hiện Thượng Phẩm Nhất va co gai ten Tiểu
Tuyết kia co chut khong đung.

Tiểu Tuyết đối với canh tay của Thượng Phẩm Nhất đang đặt tren vai vẫn luon
phong bị, mặt đa đỏ như quả ca chua chin, cang thậm tệ hơn, trong mắt đầy
hoảng sợ, bất lực nhin Loi Tuấn Vũ. Con Thượng Phẩm Nhất thi mặt tỏ ro khong
vui, dường như Tiểu Tuyết khong nể mặt anh ta.

Co lẽ la do co người ngoai ở đay, sinh vien người ta thẹn thung! Vi thế Loi
Tuấn Vũ đứng dậy, noi: "Vậy nhe, Thượng tổng, anh va Tiểu Tuyết noi chuyện một
lat, toi ra ngoai hut điếu thuốc, Tiểu Tuyết, cứ ngồi với Thượng Tổng, khong
bạc đai co đau!"

Lơ đang thấy cổ Tiểu Tuyết hinh như hơi run rẩy. Đung vậy, ăn mặc ẩm ướt như
vậy, lat nữa e la sẽ bị cảm mất! Vẫn nen mau chong đến chỗ khac, để hai người
dung than thể sưởi ấm cho nhau.

"Đừng!" Tiểu Tuyết lập tức vươn tay tom lấy vạt ao sơ mi của Loi Tuấn Vũ, vo
cung đang thương nhin hắn. La Linh Nhi bảo co ta đến tim Loi tổng. Sao nhin
Loi tổng nay lớn đẹp trai, khong giống người xấu. Nhưng Thượng tổng nay, nhin
thế nao cũng thấy thật hao sắc! Vừa nay khi đưa ly rượu cho co con vo tinh
chạm vao ngực co.

Tiểu Tuyết co chut lo lắng, Linh Nhi nhờ co đến chẳng lẽ thật sự chỉ đơn thuần
la uống rượu cung sao? Nghĩ đến đay, trong long liền hoảng hốt. Bất giac lại
muốn dựa vao vị Loi tổng nay.

Loi Tuấn Vũ cau may, cảm thấy co gai nay co chut kỳ quai. Sẽ khong định giữa
đường rut lui chứ?! Chuyện nay sao co thể?! Kho khăn lắm mới đến, đừng co tốn
cong vo ich chứ!

Loi Tuấn Vũ nhin anh mắt cầu cứu của co gai, cười nhẹ, noi: "Tiểu Tuyết, khong
cần lo lắng. Thượng tổng la người co phẩm chất. Hai người cứ noi chuyện, anh
ấy thich co gai co tố chất cao! Thượng tổng, cao từ trước! Hai người cứ noi
chuyện!"

Dứt lời, khong để ý đến sự cầu xin của Tiểu Tuyết, kien quyết dứt ao ra, sải
bước đi ra ngoai. Đến cửa, mới vuốt phẳng lại vạt ao bị niu nhăn nhum. Khong
khỏi lắc lắc đầu, xa hội bay giờ, thật đung la mở cửa! Người co tố chất cao
biết dung vốn tự co để kiếm kiền như thế nao! Loại chuyện hai ben cung co lợi
nay, hắn đương nhien la cũng lấy lam mừng.

Bất giac nhớ lại Tiểu Tuyết than người ướt sũng vừa nay, hơi men của Loi Tuấn
Vũ lại len đến đỉnh đầu. Khong them đi tim La Viễn nữa, đội mưa lai xe về nha.

Đến luc nay đa la hơn chin giờ tối rồi. Lanh Tử Tinh thấy thời tiết khong tốt,
sấm chớp đi đung, liền khong xem ti vi, khong len mạng. Đong cửa sổ lại, đi
nằm từ sớm rồi.

Biết Loi Tuấn Vũ về muộn, cũng khong chờ, liền đi ngủ, đầu giường bật một ngọn
đen.

Loi Tuấn Vũ về đến nha, phong khach vẫn sang đen, trong nha im ắng, hắn liền
len thẳng lầu hai.

Vốn la tren người khong ướt lắm, nhưng hắn nhất thời hưng phấn, đứng them ở
trước cửa một luc, liền ướt hết cả người. Áo sơ mi

dinh sat vao vom ngực khỏe mạnh của hắn, nước theo ống quần chảy xuống đất.
Nhưng hắn lại cang them nhiệt huyết soi trao.

Trong đầu cứ hiện len bộ ngực ẩm ướt của co gai kia, khiến Loi Tuấn Vũ từng
đợt rạo rực. Mặt cũng nong bừng theo, hắn khong khỏi tự trach, sao lại co thể
co ấn tượng sau như vậy đối với than thể trẻ trung ngay thơ đo, sao co thể về
đến nha rồi vẫn nghĩ đến than thể kia?!

Hắn quy tất cả tội lỗi la do cồn quấy rối.

Khẩn cấp mở cửa phong ngủ, dưới anh đen mờ ảo, Lanh Tử Tinh nhu thuận nằm tren
giường, mai toc đen dai buong xoa, che kin gối, chăn lụa mỏng manh chỉ che lấp
phần eo, bộ ngực nho cao dưới lớp ao ngủ tơ tằm gợi cảm.

Hạ than Loi Tuấn Vũ lập tức trở nen căng trướng. Hắn đột nhien cảm thấy quần
minh ngay cang trở nen bo chặt!

Nhớ lại than thể trẻ trung kia, dục vọng của Loi Tuấn Vũ lập tức tăng vọt…


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #361