36


Người đăng: Tiêu Nại

Loi Đinh va Tieu Duệ kinh ngạc, choang vang ngay tại chỗ, Lanh Tử Tinh cũng
ngay người. Len len liếc nhin Loi Đinh, phat hiện người đứng sau nay net mặt
đa tối sầm, nổi giận đung đung, giống như muốn đốt nha đến nơi!

Ai, co nang Kiều Nhi nay, co thể bớt phong tung đi chut được khong?! Nha nay
khong phải chỉ co mỗi co ta va Loi Tuấn Vũ, con co cả Cổ Dương nữa đấy! Xem ra
la co nang nghe được tiếng Cổ Dương noi rời đi, nhưng khong ngờ anh lại quay
lại, ma giờ khong những chỉ co Cổ Dương, con them hai v

trưởng bối nay nữa! Man khoe than miễn phi nay, nữ ngoi sao, thật đung la
khiến cho bốn người phải rửa mắt!

Kiều Nhi cũng khong nghĩ tới sẽ co nhiều khan giả như thế, vốn cứ tưởng rằng
để thế nay đi ra, khoe khoang một chut với Lanh Tử Tinh, khong ngờ dưới lầu
lại xuất hiện hai vị trưởng bối, trong đo khong cần nghĩ cũng biết la cha của
Loi Tuấn Vũ, quả thực chinh la hinh ảnh của Loi Tuấn Vũ hai mươi năm sau! Kiều
Nhi lập tức chết đứng tại chỗ, khong dam nhuc nhich. Hai tay co nang gắt gao
che trước ngực, che hai khối tron choi mắt kia, một ban tay cũng muốn che
chiếc quần nhỏ ben dưới, ma chất vải ren trong suốt cũng chẳng bao phủ được
bao nhieu, gần như trần trụi bay ra hết trước mặt mọi người!

Thời gian giống như dừng lại, bốn người tam mắt đều tập trung ở một chỗ, Kiều
Nhi luc nay đa thanh một bức tượng mau đỏ tươi, xấu hổ đến mức chỉ muốn hồn
bay phach lạc!

"Kiều Nhi! Anh đa noi bao nhieu lần rồi! Con gian thoi ma, co gi đau phải sợ!
Em xem em đi, bộ dạng như thế nay ma chạy ra ngoai! Con ra thể thống gi nữa!"
Cổ Dương đột nhien quat to, giọng noi vừa quở trach vừa yeu chiều. Chỉ vai
bước dai đa len tới lầu hai, trong mắt Lanh Tử Tinh giống hệt như ninja xẹt
qua!

Cổ Dương nhẹ nhang cởi ao vet, khoac len người Kiều Nhi, om lấy co ra vẻ trach
mắng noi: "Em xem em nay! Đay la nha Vũ, em cứ bộ dạng nay chạy ra ngoai, sẽ
lam cho mọi người hiểu lầm mất! Cha mẹ Vũ ở ngay ben dưới, em khiến anh con
mặt mũi nao khong chứ?!"

Kiều Nhi thức thời, nhanh chong up mặt vao ngực Cổ Dương, ngay cả thở mạnh
cũng khong dam, sợ lại gay ra chuyện gi! Co biết nếu Loi lao gia ma phat giận,
đừng noi Loi Tuấn Vũ khong thể bảo vệ được co, chỉ sợ ngay cả đến họ hang ở
kiếp sau cũng đừng nghĩ tới tiếp tục "lăn lộn tren giang hồ"! Nghĩ đến đay, co
khong kim được bắt đầu phat ru

"Tiểu Dương! Co ta la ai?! Sao lại từ trong phong Tuấn Vũ chạy ra la thế nao?!
Rốt cuộc la co chuyện gi xảy ra?! Tiểu Dương, sao chau lại co thể đưa loại phụ
nữ nay về nha Tuấn Vũ?! Quả thực la lam tổn hại đến danh tiếng của hai đứa
ma!" Loi Đinh tức giận đến độ mặt đỏ au, ngay cả Tieu Duệ sắc mặt cũng lộ ra
vẻ khong hai long, hướng nhin Lanh Tử Tinh, anh mắt do hỏi.

Lanh Tử Tinh nhin Cổ Dương anh dũng hy sinh than minh, nhanh tri nghĩ ra, vội
vang noi: "Khong phải, khong phải đau ạ! Cha, la chung con mời Cổ Dương va
Kiều Nhi nghỉ tại phong nay! Vừa rồi thật sự chỉ la hiểu lầm thoi ạ! Hai ngay
nay trong nha co mấy con gian hoanh hanh, Kiều Nhi tiểu thư lại sợ nhất chung!
Cha, mẹ, hai người chờ một chut ạ, con đi gọi Tuấn Vũ. Anh ấy lam việc vất vả
nen vẫn ở phong trong nghỉ ngơi!"

Lanh Tử Tinh nhanh chong đi vao phong minh, chưa kịp noi gi, vừa mở cửa thong
hai phong, Loi Tuấn Vũ đa đứng ngay ở cửa, khiến co giật bắn minh. "A! Sao anh
lại đứng ở đay, lam toi sợ chết khiếp!" Lanh Tử Tinh vỗ vỗ ngực, hạ thấp
giọng, oan giận noi.

"Suỵt!" Loi Tuấn Vũ đưa ngon trỏ len, ý bảo co noi nhỏ thoi.

Luc Kiều Nhi đi ra ngoai, anh vốn đa định ngăn co nang lại, nhưng nghĩ cũng
chẳng co gi nen mặc kệ. Bản than đang thay quần ao, tinh đi tắm rửa một chut,
đột nhien nghe được tiếng Cổ Dương từ ngoai cửa vọng vao, Loi Tuấn Vũ lập tức
biết ngay lao ba lao mẹ vừa tới! Luc đo nếu noi anh khong cuống thi la noi
dối. Quan trọng la Kiều Nhi vẫn con ở ben ngoai, lại ăn mặc như vậy, khong
khiến lao ba tức đien mới la lạ!


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #36