Người Đẹp Đến Rồi


Người đăng: Tiêu Nại

"Lao Thượng, toi vẫn khong hiểu, anh noi phụ nữ, tắt đen rồi đều giống nhau!
Anh moi đau ra tinh thơ ý họa như vậy?" Loi Tuấn Vũ cố ý truy vấn về vấn đề
nay, để Thượng Phẩm Nhất duy tri hưng phấn của anh ta.

Đan ong tren ban rượu, chủ đề ban luận nhiều nhất, ngoại trừ lam ăn thi chinh
la phụ nữ! Hơn nữa, hai chủ đề nay luon luon tac động qua lại lẫn nhau.

"Lao Loi nha! Luc anh con trẻ, phụ nữ anh từng chơi đua khong hề it hơn toi!
Anh hỏi toi cau nay, toi quả thật lấy lam vinh hạnh nha! Phụ nữ, quan trọng
nhất khong phải la dang người, ma la cảm giac. Vi sao toi thich sinh vien?"
Thượng Phẩm Nhất ra vẻ đạo mạo, chậm rai noi, khong chut đỏ mặt… "Thứ nhất,
thuần khiết nha! Ha ha ha, điều nay khong cần nhắc lại nữa! Thứ hai, co văn
hoa, co khi chất nha! Toi cũng khong giấu mọi người, toi cảm thấy thich, nghe
lời, toi liền bao luon. Khi nao chan rồi, thi đa co ta, đổi người! Lao Loi
nha, than phận, địa vị như chung ta, thắt cổ chết ở một cai cay, rất khong
đang! Lao Vương, cac anh noi c

"Phải đo! Co điều, lao Thượng, anh em chung toi khong giống với anh! Anh chơi
sinh vien, thi co chut khong đung đắn lắm! Toi thich loại như thế nao? Thanh
thục, co hương vị! Co ta cang mạnh, toi cang thich! Co ta cang co địa vị, khat
vọng chinh phục của toi cang mạnh. Loại phụ nữ nay nằm dưới than minh, nỗi
khoai cảm đo quả la khong binh thường nha! Lao Thượng, nếu khong, anh cũng thử
xem?" Vương Cần cười cang them can rỡ.

"Toi khong co phuc hưởng thụ! Cai nay chung ta gọi la 'mặc ao đội mũ, mỗi
người thich một kiểu'!" Tiếng cười lan tran khiến mấy người cang them hưng
phấn.

Đung luc mọi người đang tan chuyện vui vẻ, một phụ nữ trang điểm tỉ mỉ bước
vao phong bao. Mai toc dai xoa sau lưng, lộ ra cần cổ mảnh khảnh. Mặc một bộ
sườn xam mau hồng nhạt, co theu một bong mẫu đơn lớn, vo cung quyến rũ gợi
cảm. Ta vay rất dai, nhưng lại xẻ ở tren đui, khi đi lại rất uyển chuyển, gợi
cảm me người.

Vương Cần vừa nhin thấy, mắt lập tức sang len, reo len: "Ôi, người đẹp, đi
nhầm phong hả?"

Vương Tranh lập tức đứng dậy, đi qua nghenh đon: "Người đẹp, co gi cần giup?"
Dang vẻ nịnh đầm khong co lời nao tả nổi.

Người phụ nữ nay khong giận ma cười, khuon mặt trang điểm tỉ mỉ, mặc du co thể
nhin ra dấu vết tuổi tac nhưng rất biết cach giữ gin nhan sắc, da thịt sang
bong, lum đồng tiền tren mặt như ẩn như hiện, khi chất rất tốt.

Thượng Phẩm Nhất luc nay mới nhận ra, vội vang "Ai da" một tiếng, bối rối keo
quần len, nhất thời day lưng con khong tim thấy. Vẻ mặt quẫn bach nhin người
phụ nữ vừa bước vao!

La Viễn nhin thấy lập tức đứng dậy, nở nụ cười, noi: "Ai da, cục pho Lữ, hoan
nghenh hoan nghenh! Em xem xem, ben ngoai mưa lớn như vậy, em nhất định tự
minh đến, nếu sớm biết, luc tan lam anh đa đi đon em, đau đến nỗi đợi lau như
vậy?"

La Viễn han huyen vai cau, lập tức khiến mọi người hiểu ra, người phụ nữ nay
chinh la người La Viễn muốn giới thiệu cho hai anh em nha họ Vương, la Lữ Mi ở
Cục quản lý cong thương. Người phụ nữ nay năm nay đa gần bốn mươi tuổi, nhưng
giữ gin nhan sắc rất tốt, thoạt nhin mới chỉ co hơn ba mươi. Co điều trong
giới chức sắc cũng kha la đắc ý. Đa la Cục pho"Ai da, em noi La tổng, em lam
sao dam phiền anh chứ! Anh mời em, la vinh hạnh cho em rồi!" Giọng điệu nay
vừa nghe đa biết la người biết xa giao.

La Viễn cũng khong khach khi, lập tức keo co ta giới thiệu với mấy vị đang
ngồi. Loi Tuấn Vũ phat hiện, luc co Lữ Mi nay bắt tay với hai anh em nha họ
Vương, anh mắt khong ngừng đưa qua đưa lại. Giữa đan ong va đan ba, nếu co ý
định, co thể khong cần qua lau, chỉ cần gặp mặt la sẽ biết được.

Co đoi khi tht đung la kỳ lạ. Co người noi đan ong me sắc. Kỳ thật, tục ngữ
noi, ruồi bọ bau vao quả trứng hở. Tren cơ sở khong co bất kỳ ep buộc nao,
người đan ong co ý định sẽ chủ động thăm do người phụ nữ ma họ vừa long, yeu
mến, ma người phụ nữ co ý định sẽ chủ động lại gần, bị hut lại. Đay la sự tam
đầu ý hợp của nam sắc va nữ sắc.

Loi Tuấn Vũ dễ dang co thể nhin ra, hom nay người đoi khat khong chỉ co hai
anh em nha họ Vương, người phụ nữ nay cũng co ý định ma đến. Bọn họ tuyệt đối
sẽ khong phải la tinh yeu set đanh, tuyệt đối la co dự tinh từ trước, ai cũng
co nhu cầu.

"Mọi người đang noi chuyện gi ma vui vẻ vậy?" Lữ Mi cười hi hi nhin khắp phong
một lượt, đặc biệt la lưu lại tren người Thượng Nhất Phẩm lau hơn một chut,
anh mắt con đảo qua đảo lại ở ban tay đang keo quần len của anh ta.

"Ha ha ha!" Vương Cần co chut vo cung đắc ý, vội vang noi lấp liếm, "Người đẹp
khong ở đay, bọn đan ong co gi hay ma noi chứ! Đều la những chuyện khong co gi
đang kể! Lại đay lại đay, cục pho Lữ, chung ta noi chuyện. Trong cục của cac
em gần đay co gi kho khăn, cứ noi ra, Vương Cần anh nếu co thể giup, chỉ cần
em noi một cau." Vương Cần cởi khuy ao cổ, lộ ra bộ ngực đỏ hồng. Rượu cũng
đến tầm, nhiệt huyết soi trao.

"Vương tổng khach sao rồi, em hom nay đến la để kết bạn với anh em anh, khong
hề co ý gi nha!" Lữ Mi lam bộ giận dỗi, oan trach ý tứ trong lời noi của Vương
Cần.

"Đung đung đung! Kết bạn, anh thich nhất la kết bạn với người đẹp lanh đạo như
em!" Vương Cần cười mờ am, "Lại đay! Anh kinh em một ly!" Cai ly vừa nang len,
lại phat hiện ly trống khong. Vội vang thuc giục Vương Tranh rot đầy cho anh
ta.

"Vương tổng, đừng lanh đạo lanh đạo nữa, cach, cứ gọi em la Lữ Mi la được rồi.
Hom nay em đến muộn, theo lý ma noi thi phải phạt rượu! Vương tổng, anh xem em
tự phạt ba ly thế nao?"

Lữ Mi noi xong liền rot đầy cho minh, nhẹ nhang đứng dậy, hướng về mọi người,
uống liền ba ly, mặt khong đổi sắc tim khong đập.

Mọi người liền vỗ tay ầm ĩ. Trong tiệc rượu vi co phụ nữ nen mọi người noi
chuyện cũng co chừng mực hơn rất nhiều, nhưng khong khi lại cang trở nen nao
nhiệt.

Loi Tuấn Vũ thỉnh thoảng lại nhin đồng hồ, rồi lại nhin ra sắc trời ben ngoai.
Cai co sinh vien kia vi sao vẫn chưa tới?

Thượng Phẩm Nhất cũng co chut sốt ruột, nhan luc cui đầu tim day lưng, nhỏ
giọng hỏi Loi Tuấn Vũ: "Toi noi Loi tổng, tiết mục của người ta đều trinh diễn
rồi, chỗ toi lại vẫn phải đợi! Cac anh khong thể để toi ở đay ngồi nhin chứ!"

Vừa nay bị Lữ Mi liếc một cai, trong long anh ta đa co chut khong thoải mai.
Đeo day lưng xong liền kiếm cớ đi phong vệ sinh để keo Loi Tuấn Vũ đi ra
ngoai.

Loi Tuấn Vũ an ủi: "Lao Thượng, đừng sốt ruột, thứ tốt nhất luon la thứ giữ
lại đến cuối cung ma. Lại đay, hut điếu thuốc."

"Khong hut khong hut. Đi phong vệ sinh!" Tỏ ro thai độ khong vui, khiến Loi
Tuấn Vũ co chut ay nay.

Hut một điếu thuốc, chưa hut được một nửa, hắn đa quay lại ban rượu!

Đung la Vương Bat với đậu xanh, đa vừa mắt rồi!

Hai anh em nha họ Vương ra tay rất nhanh! Chỉ thấy Lữ Mi ngồi giữa hai người
đan ong, rot rượu cho Vương Cần, cười tươi như một đoa hoa. Con tay của Vương
Tranh thi đa thần khong biết quỷ khong hay ma đặt tren đui của Lữ Mi…

La Viễn thấy hắn quay lại, lập tức ghe vao tai hắn: "Ben nay toi khong chống
đỡ được nữa. Co sinh vien đo đi đau rồi? Sẽ khong bỏ chạy ngay tại trận chứ?"

"Khong thể nao! La Ban Khach giới thiệu, xưa nay chưa bao giờ xảy ra chuyện
gi! Chắc la hom nay mưa lớn qua!"


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #359