Ngày 2 Tháng 1 – Nói Chuyện Phiếm


Người đăng: Tiêu Nại

Loi Tuấn Vũ khong khỏi cau may. Co gai nay rốt cuộc la co thủ đoạn gi, ngay cả
cai ten ăn uống ken chọn như Cổ Dương cũng chịu ở nha ăn cơm?!

"Vũ, cậu đa về rồi đấy a! Vị nay la…?" Cổ Dương liếc mắt gian xảo, nhin Loi
Tuấn Vũ va Kiều Nhi, cơ thể hai người gần như đang dinh lấy nhau, đương nhien
cũng khong bỏ qua bộ ngực đẫy đa kia của co nang, ma lại con lộ ra đến hơn
phan nửa, rất tron… Khong cần hỏi anh cũng biết co nang dang người sieu cấp n

ong bỏng nay nhất định chinh la bạn giường ba thang của Loi Tuấn Vũ!

"Kiều Nhi!" Loi Tuấn Vũ tức giận noi, xem như đa giới thiệu xong.

"Đang ghet!" Kieu Nhi nhan thể liếc mắt đưa tinh với Cổ Dương, cũng la để
tranh anh mắt của Loi Tuấn Vũ. Ánh mắt của co ta như phong điện, co chưa bao
giờ bỏ qua những anh chang trong kha khẩm. Ma ngoại hinh của Cổ Dương lại lập
tức khơi len hứng thu ở co. Nếu như may mắn, biết đau sau khi rời Loi Tuấn Vũ
lại sẽ khong phải co đơn.

Lanh Tử Tinh khong khỏi đảo tron mắt, người đan ba như vậy ma Loi Tuấn Vũ cũng
coi trọng được?! Thẩm mỹ của hắn thật đung la khong con gi để noi!

"Vũ, lại đay nếm thử nay, tay nghề của Tử Tinh quả thực la khong sai!" Cổ
Dương bưng len khoe chiếc bat trong tay, gắp một miếng cải dầu, bỏ vao miệng,
dang vẻ tham ăn lam cho ai nhin thấy cũng phải ứa nước miếng.

Co ấy? Xuống bếp nấu ăn? Loi Tuấn Vũ lặng lẽ nhin Lanh Tử Tinh. Hinh như khong
co nghe noi qua co co tay nghề bậc nay. Ma Cổ cũng gọi co la Tử Tinh? Co thật
đung la… tuy tiện! Ngay cả người ken chọn như Cổ cũng khiến cho trở nen khong
binh thường như thế. Cai bộ dang ăn cải dầu kia quả thực la trong rất ngu
ngốc! Giống như đứa trẻ chưa cai sữa mẹ vậy!

"Cổ, từ bao giờ ma khẩu vị của cậu lại thoai hoa thần tốc như thế?" Loi Tuấn
Vũ chế giễu noi, đưa tay om Kiều Nhi vao long, nghenh ngang đi len lầu.

Lanh Tử Tinh lam bộ như khong thấy, nhưng trong luc vo tinh lại phat hiện Cổ
Dương ở đối diện đang nhin chằm chằm co, trong long khong khỏi giật minh: "Lam
sao vậy? Co vấn đề gi sao?"

Ánh mắt Cổ Dương bi hiểm nhin bộ dang co chut khẩn trương của co. Ăn xong
những hạt cơm cuối cung trong bat, Cổ Dương lau miệng, mỉm cười noi: "Tử Tinh,
em thực sự cho phep cai ten tiểu tử kia can quấy như vậy? Khong để ý sao?"

Lanh Tử Tinh nhẹ nhang nở một nụ cười, cười đến rất thản nhien, rất điềm tĩnh.
Co con nghiem tuc nhin Cổ Dương thật chăm chu, sau đo cười noi: "Cổ Dương… anh
cảm thấy toi cần phải nen để ý sao?"

Cổ Dương nhin kỹ biểu cảm của co, co vẻ như khong hề co một chut bi thương,
đau long nao, chẳng lẽ co cũng giống Loi Tuấn Vũ, đối với cuộc hon nhan nay
căn bản la khong co chờ mong gi?! Anh đột nhien nở nụ cười, co gai nay thật sự
la khong phải tầm thường như trong tưởng tượng. Vừa nay trong anh mắt co khi
nhin Kiều Nhi va Loi Tuấn Vũ con co một tia khinh thường khong dễ phat hiện.
Mặc du ngoai mặt co thật binh tĩnh, dang vẻ khong chut nao sợ hai, nhưng trong
long co phải la co cũng giống anh, đối với con mắt nhin phụ nữ của Loi Tuấn Vũ
thật coi thường hay khong?! Ha ha! Thu vị! Anh đột nhien rất muốn nghien cứu
co gai co vai phần tư sắc ở trước mặt nay! Khong phải vi la phụ nữ ma nghien
cứu, ma la vi rất thu vị!

"Tử Tinh, tốt! Luc nao rảnh toi sẽ tim em noi chuyện phiếm!" Cổ Dương đứng
dậy, nhặt chiếc ao tren ghế so pha, mặc len người, anh mắt tham thuy nhin co
một cai, sau đo hướng tầng tren het to: "Vũ, toi đi ra ngoai! Buổi tối khong
về đau!"

Lanh Tử Tinh khong hiểu ra lam sao, anh mắt đo của anh ta la co ý tứ gi? Noi
những lời như vậy lại la co ý tứ gi? Noi chuyện phiếm? Xi, co cũng khong co
hứng thu cung anh ta noi chuyện phiếm nhe! Anh ta va Loi Tuấn Vũ rất giống
nhau, luon thich dung anh mắt chăm chu nhin người khac, ở trước mặt bọn họ,
Lanh Tử Tinh đều cảm thấy co chut khong được tự nhien, cứ co cảm giac đứng
ngồi khong yen…


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #34