Ngày 2 Tháng 1 – Tôi Đưa Chị Đi


Người đăng: Tiêu Nại

Sửng sốt một luc lau sau, Cổ Dương đột nhien noi: "Cậu bị bệnh thần kinh a?!
Giấy chứng nhận kết hon ma cả ngay mang theo ben người, muốn khoe cai gi?!
Khong phải la cậu bị cai gi kich thich chứ?!"

Liếc mắt lườm bạn. Cậu mới bị kich thich! Anh muốn cho tất cả mọi người đều
biết Loi Tuấn Vũ anh đa kế

t hon được khong! Nhất la để đối pho với mấy vị trưởng bối, chieu nay cực kỳ
lợi hại!

"Cổ? Cậu con muốn phụ trach kế hoạch quảng cao kia nữa khong?" Loi Tuấn Vũ
cười nhạt.

Cổ Dương de dặt liếc nhin Lanh Tử Tinh, sau đo quay qua co noi: "Rất xin lỗi,
chị dau! Đa mạo phạm rồi!"

"Khong, người phải xin lỗi la toi mới đung, toi chưa tim hiểu ro tinh huống đa
đanh vao đầu anh…" Lanh Tử Tinh xấu hổ noi. Sự việc la do co gay ra, người ta
tức giận cũng hợp lý thoi.

Xấu hổ cười cười, quả thực nếu để cho mọi người biết được Cổ Dương anh bị một
người phụ nữ troi ga khong chặt khiến cho đầu rơi mau chảy thi anh chỉ co nước
tim một cai lỗ ma chui xuống!

"Vũ, co ấy thật sự la vợ cậu a?" Cổ Dương vẫn khong thể tin được. Cho du co
phải kết hon, cũng khong co khả năng cậu ta sẽ tim một co vợ như vậy đi? Cậu
ta khong phải la thich mấy thể loại hinh chữ S sao?!

Loi Tuấn Vũ tiện tay rut tập văn kiện ở dưới mong Cổ Dương ra, vỗ vỗ, trả lời:
"Khong phải la cậu vừa xem giấy chứng nhận kết hon sao? Tử Tinh, cậu ta co lam
gi em khong? Nếu co, nhất định phải noi cho anh biết, anh sẽ yeu cầu cậu ta
lại xay dựng một toa nha như thế nay nữa cho chung ta!"

Lanh Tử Tinh dở khoc dở cười. Hai người nay đều khong hổ la những thương nhan
danh tiếng! Noi ra miệng đều la lợi ich, quyền lợi! Chẳng lẽ khong ai trong
bọn họ để ý co vẫn đang mặc ao ngủ ngồi hien ngang ở đay sao? Cho du ao ngủ co
thuộc dạng bảo thủ thế nao đi nữa thi cũng la ao ngủ chứ! Chẳng lẽ khong ai
sẵn long quan tam một chut đến mặt mũi của co luc nay? Haizzz, khổ than minh!
Lanh Tử Tinh khong khỏi tự giễu.

Cổ Dương khoa trương chất vấn Loi Tuấn Vũ, con người kia thi venh vang đắc ý,
như thể với anh ta kết hon la chuyện vo cung hạnh phuc. Nhưng đung như Cổ
Dương noi, anh ta sao ma lạikết hon được chứ? Chuyện đơn giản nay ngay cả
người ngoai cũng co thể nhin ra! Lanh Tử Tinh khong khỏi lắc đầu, khong biết
những ngay yen lanh của co co thể keo dai được bao lau? Đa đa chan ghế so pha,
co ngồi ben cạnh nham chan, xem bọn họ thao thao bất tuyệt tan gẫu với nhau.
Lanh Tử Tinh co thể cảm nhận được quan hệ của bọn họ khong phải binh thường,
than thiết gần như anh em. Loi Tuấn Vũ con tỉ mỉ lau giup Cổ Dương mấy vết mau
kho tren mặt. Thực sự nham chan, Lanh Tử Tinh lơ đang cui đầu liếc nhin đồng
hồ, trời ạ! 12 giờ! Quen mất! Hom nay co cuộc hẹn trao đổi với nha xuất bản!
Chết tiệt! Đa chậm mười phut rồi! Co viết tiểu thuyết tren mạng đa lau như
vậy, cuối cung mới co người tinh mắt nhin ra. Lanh Tử Tinh khong khỏi nắm chặt
tay quay lại nhin hai người đang cười đua, treu chọc nhau, dường như khong
them để ý đến sự tồn tại của co.

"E hem…" Lanh Tử Tinh ho nhẹ một tiếng, hắng giọng, thanh cong trong việc thu
hut anh mắt của Loi Tuấn Vũ va Cổ Dương. "À, thế nay, Tuấn Vũ, xin hỏi con co
chuyện gi khong?" Lanh Tử Tinh vẫn duy tri mỉm cười trước sau như một.

Loi Tuấn Vũ luc nay mới co thời gian quan sat tỉ mỉ bộ dang "đoan trang" của
co. Trời ạ! Co cứ như vậy ma đi ra ngoai? Cứ mặc ao ngủ thế nay đi khắp nơi
trong cong ty anh sao?! Co điều, so với bộ dạng trang điểm day đặc, khuon mặt
nay con dễ nhin hơn. Kỳ thật, co trong cũng rất thanh tu! Anh khong hiểu cả
ngay co hoa trang thanh cai quỷ bộ dang kia để lam gi?!

"Tử Tinh, cũng trưa rồi, hay la, chung ta cung nhau ăn bữa cơm đi?" Loi Tuấn
Vũ khach sao mời xa giao, ngay cả Cổ Dương cũng nhin ra cậu ta căn bản khong
co chut thanh ý nao!


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #20