Ngày 2 Tháng 1 – Tìm Cậu Ta Tính Sổ


Người đăng: Tiêu Nại

Vừa bước vao tiền sảnh, một khối khong khi nong ập vao người Lanh Tử Tinh, co
liền cảm thấy kha hơn nhiều. Nhờ co nhiệt độ của điều hoa trung tam, co mặc
như thế nay cũng khong thấy lạnh. Khắp người đang nổi da ga cũng ngay lập tức
dịu xuống, thoải mai ma biến mất…

Nhưng Lanh Tử Tinh lạ

i nhạy cảm nhận thấy anh mắt của hết thảy nhan vien bảo vệ đều tập trung lại
đay, co hấp tấp lấy tay che mặt, cui đầu tuy ý để Cổ Dương keo đi. Cac nhan
vien an ninh nhin thấy bộ dang Cổ Dương đang bực tức xong vao liền cấp tốc từ
bốn phia chạy lại, một người đan ong con lien tiếp noi nhỏ gi đo qua may bộ
đam. Nhan vien tiếp tan nhanh chong chạy qua, ngăn bọn họ lại. Khong đợi co
nhan vien tiếp tan mở miệng hỏi, Cổ Dương đa khong kien nhẫn lấy danh thiếp ra
đẩy tới. Cẩn thận kiểm tra ten va than phận, nhan vien tiếp tan lập tức cung
kinh noi:

"A, tổng giam đốc Cổ! Tổng giam đốc Loi đang chờ ngai ở văn phong. Để toi đưa
ngai len!" Nhan vien tiếp tan ngay tức khắc bay ra một nụ cười ngọt ngao,
nhưng tiếng noi co chut khong tự nhien, bởi vi tren mặt Cổ Dương kia vẫn con
vệt mau chảy đầm đia! Giọng noi ln của co cũng đồng thời ngăn lại bước chan đi
tới của cac nhan vien an ninh. Mọi người đều tản ra, người đan ong luc trước
đa noi gi đo vao may bộ đam lien lạc, khoe miệng con hơi hơi nhếch, co ý cười.

"Khong cần!" Cổ Dương đi hết hanh lang đầu tien liền thấy thang may, thuận tay
ấn gọi thang may chuyen dụng của tổng giam đốc. Tập đoan Kieu Dương anh chưa
từng tới, nhưng co nhắm mắt anh vẫn co thể tim được văn phong của cậu ta! Bởi
vi mỗi goc toa nha nay dung để lam gi đều la do anh thiết kế. Ngay cả mong nha
co bao nhieu lớp anh cũng nắm ro!

Khong gian trong thang may khong nhỏ, nhưng yen lặng lam cho Lanh Tử Tinh cảm
thấy rất ap lực! Nơi nay la thang may, co co muốn trốn cũng khong chạy được,
anh ta khong cần thiết phải tum chặt co như vậy chứ!

"Nay…"

"Im đi!"

Lanh Tử Tinh rớt mồ hoi hột! Tinh tinh anh ta thật la… Trời ạ! Ngay cả giao
tiếp cũng khong được phep! Co keo keo canh tay bị thương của minh, nhưng ma,
người đan ong nay giống như "chim sợ canh cong", co chỉ hơi động, anh ta ngược
lại cang dung them sức. Được rồi, tốt lắm! Đại ca, được rồi, toi sẽ khong động
đậy nữa, con khong được sao?! Lanh Tử Tinh đanh bất lực giương mắt nhin thang
may lien tục thay đổi số tầng. Đinh, cuối cung cũng len tới tầng cao nhất!
Lanh Tử Tinh nhin ro con số ngừng lại, 19. Nhanh chong tiến vao văn phong tổng
giam đốc.

Đang cung thư ký ban cong việc, Loi Tuấn Vũ nhất thời ngay ngẩn cả người, tầm
mắt lướt qua gương mặt của Cổ Dương, sau đo dừng lại ở đằng sau anh ta, co gai
đang mặc ao ngủ chinh la Lanh Tử Tinh.

"Cậu ra ngoai trước đi." Loi Tuấn Vũ binh tĩnh noi với vien thư ký đang sợ tới
mức sắc mặt gần như trắng bệch.

"Cổ? Cậu đến muộn một phut." Loi Tuấn Vũ mặt khong chut thay đổi noi, anh mắt
lại chăm chu nhin vao chỗ tay Cổ Dương đang gắt gao nắm canh tay của Lanh Tử
Tinh.

"Vũ, ba năm khong gặp, con mắt nhin người của cậu đung la vẫn khong thay đổi!
Người của cậu tất cả đều ghe gớm như vậy?!" Cổ Dương cham chọc noi.

"Bớt noi nhảm đi! Tai liệu đau?!" Loi Tuấn Vũ nửa phut cũng khong muốn day dưa
lằng nhằng, vươn tay đoi tập văn kiện!

Cổ Dương đặt mong ngồi xuống ghế so pha, Lanh Tử Tinh bị tum khong co lựa chọn
nao khac cũng đanh ngồi xuống theo, ma chỗ anh ta ngồi la chiếc so pha ben
cạnh, Lanh Tử Tinh bất đắc dĩ chỉ co thể ngồi ở tren phần tay vịn, cũng may la
co chỗ nay, khong thi chỉ co nước ngồi len đui hắn mất!

"Muốn tai liệu cũng được, nhưng phải tinh vết thương của minh trước đa! Đay la
qua gặp mặt cậu tặng cho bạn cũ đấy hả?" Cổ Dương nhướn may, cố ý hếch khuon
mặt bị thương len, mau đa kho lại thanh vệt nau sẫm.


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #18