Người đăng: Tiêu Nại
Lấy tay vuốt mai toc đang loa xoa trước tran, Loi Tuấn Vũ rốt cuộc lần thứ ba
cầm lấy tờ tạp chi kia len, đang định lật xem thi Lanh Tử Tinh ben cạnh đột
nhien lại keo tay hắn một lần nữa…
Co thậm chi con giật lấy tờ tạp chi, nhet trở lại vao tui đựng phia trước mặt.
Trợn mắt len nhin ban tay mảnh khảnh tinh tế kia, Loi Tuấn Vũ nghi hoặc nhin
về Lanh Tử Tinh ben cạnh, hiện tại co đang dụ dỗ hắn sao? Chẳng lẽ co khong
biết hiện giờ hắn đang kim chế bản than, vất vả biết bao nhieu ư? Ban tay nhỏ
be me người chết tiệt kia của co mềm mại đến thế nao, rốt cuộc co co biết hay
khong? Năm lần bảy lượt loi keo canh tay hắn, chẳng lẽ co khong biết tren canh
tay hắn co bao nhieu tế bao nhạy cảm, đủ để cham hết cac ngoi lửa đang tập
trung tren người hắn hay sao?
"À, cai nay, thật xin lỗi, quấy rầy anh rồi… em con co… một cau hỏi cuối
cung!" Lanh Tử Tinh ngượng ngập cười noi, bộ dang xấu hổ va nịnh nọt lấy long
của co lam cho Loi Tuấn Vũ cang them xuc động trao dang.
Áp chế lại trai tim đang bức bối kia, Loi Tuấn Vũ chờ đợi cai miệng nhỏ nhắn
của co mở ra đong lại.
"À… cai kia… cai kia… chung ta…" Lanh Tử Tinh đảo tron mắt, nhưng khong dam
nhin thẳng vao Loi Tuấn Vũ.
"Cai gi?" Hắn cố gắng nhẫn nại hỏi c"Cai gi… chung ta… chung ta… co hay
khong…?" Trời ạ! Rốt cuộc noi ra miệng thế nao bay giờ? Co muốn hỏi giữa bọn
họ đa xảy ra chuyện vợ chồng hay chưa. Vốn la định nhắm mắt noi bừa, nhưng lời
ra đến cửa miệng rồi lại vẫn la khong dam noi ra. Xem ra co nhat gan hơn minh
tưởng rất nhiều.
"Em rốt cuộc muốn hỏi cai gi?" Loi Tuấn Vũ quả thực sắp hỏng mất rồi! Co ấy ấp
a ấp ung la đang tra tấn hắn sao? Nhin dang vẻ luc thi cắn cắn moi, luc thi
cau may, Loi Tuấn Vũ đay long bắt đầu cuộn len từng đợt song.
"Chung ta… co hay khong… cai kia.. Chinh la cai kia a!" Lanh Tử Tinh lấy tay
om lấy mặt, thật sự khong dam nhin Loi Tuấn Vũ. Mặt co đa sớm nong bỏng rồi!
Hai người đa đi đăng ký kết hon, co phải đa ở cung nhau hay khong? Bọn họ đa
la vợ chồng hơn 20 ngay rồi, co ngủ cung giường khong, co lam… Trời ơi! Co
thật sự cực kỳ cực kỳ để ý!
Mồ hoi tren tran Loi Tuấn Vũ chảy rong rong, từng giọt như hạt đậu! Phia bụng
dưới hinh như lại xảy ra biến hoa khong nen xảy ra! Chết tiệt! Co… Khong! La
no! Đang chết!
Lĩnh hội được ý tứ của Lanh Tử Tinh, nhin khuon mặt đỏ lựng của co, dục hoả
trong long Loi Tuấn Vũ lập tức bốc chay bừng bừng! Hắn cơ hồ nhin được xuyen
qua quần ao co, nhin thấy da thịt trơn bong của co, nhin thấy than thể lung
linh đầy thu vị của co! Chết tiệt! Giờ hắn giống như la một con soi đoi muốn
lập tức nuốt chửng chu cừu nhỏ vao trong bụng vậy!
Một luc lau sau hắn cũng khong noi lời nao! Hắn cố gắng ap chế la cảm xuc của
minh. Co ấy ngay thơ trong sang qua, lời noi vậy ma cũng co thể hỏi được.
Shit! Hắn phải trả lời thế nao đay? Noi la co? Vậy co phải sẽ lam co ấy xấu hổ
đến nỗi khong dam ngẩng đầu len nhin hắn? Nếu noi la chưa? Vậy phải giải thich
việc hai người đa la vợ chồng ma lại chưa lam việc đo ra sao? Đay co phải la
xa hội cũ đau?!
Nhin vẻ mặt tran đầy chờ mong va xấu hổ của co, Loi Tuấn Vũ vẫn quyết định noi
la chưa.
Lanh Tử Tinh len nhin vao mặt hn qua kẽ hở của ngon tay, rốt cuộc la co hay la
khong đay? Kho trả lời vậy sao?
"Ờ…" Loi Tuấn Vũ hắng giọng noi: "Chưa!"
"Thật khong?" Lanh Tử Tinh bỗng keu len, lập tức nhin xung quanh một chut, rồi
vui sướng cười noi: "Thật sao?" Co khong khỏi lay tay vỗ vỗ len ngực, vừa nay
thật la căng thẳng qua đi! Con chưa! May qua! Co vẫn con trong sạch!
Đột nhien, co lại cảm thấy khong hợp lý cho lắm: "Nhưng… tại sao?"
"Hả?" Loi Tuấn Vũ chắc chắn một điều, nếu khong phải đang đeo day an toan, thi
chỉ sợ hắn sẽ từ ghế ngồi nhảy dựng len ma thoi!
"Chung ta la vợ chồng khong phải sao?" Lanh Tử Tinh vẻ mặt vo tội hỏi. Nếu la
vợ chồng, lam như vậy… chuyện nay la đương nhien! Chẳng lẽ… hắn căn bản la
khong thich co sao? Hắn đa co ý trung nhan rồi sao?
"À, em… khong đồng ý!" Loi Tuấn Vũ hận khong thể cắn vao lưỡi minh. Vấn đề của
co thật nhiều qua đi! Đung la mười vạn cau hỏi vi sao ma! Bảo hắn trả lời thế
nao đay?
"Hả? Em a? Ha ha…" Lanh Tử Tinh xấu xổ cười ngốc nghếch, co khong đồng ý sao?
Thật hay giả đay? Lao cong đẹp trai nhiều tiền như vậy? Lại la thanh mai truc
ma, tại sao co khong đồng ý chứ? Người khong đồng ý phải la hắn mới phải? Lanh
Tử Tinh hồ nghi nhin Loi Tuấn Vũ.
"Con co vấn đề gi sao?" Giọng noi của hắn đa cực kỳ kho chịu.
"Hả? Khong… hết rồi! Cảm ơn anh nha!" Lanh Tử Tinh man me đam toc mai cạnh
tai, am thầm giật giật, đau qua đi! Hix, co thật sự đa hỏi ra vấn đề kia rồi
sao, hơn nữa anh ấy cũng trả lời rồi! Trời ơi! Đien mất!
Loi Tuấn Vũ lập tức thao day an toan ra đứng dậy. Bong than ảnh cao lớn lập
tức trum len Lanh Tử Tinh.
"Ế? Anh định đi đau vậy?" Lanh Tử Tinh to mo nhin Loi Tuấn Vũ. Đừng noi la hắn
bị nang hỏi nhiều đến phat phiền, muốn ngồi ở chỗ khac nhe?
"Toilet!" Loi Tuấn Vũ nghiến răng nghiến lợi trả lời. Đối với Lanh Tử Tinh ma
noi, co khả năng co cho rằng Loi Tuấn Vũ vi cau hỏi của co qua nhiều ma phat
bực. Tren thực tế, chỉ co Loi Tuấn Vũ biết ro tại sao hắn đứng dậy. Bởi vi luc
nay hắn tuyệt đối la một người đan ong rất nguy hiểm…
Văn Quang Nhiễm nhin thấy Loi Tuấn Vũ đứng dậy đi khỏi thi rất co thiện ý ngồi
xuống cạnh Lanh Tử Tinh.
"Haizzz! Lanh Tử Tinh, Lanh tiểu thư? Thật khong ngờ co lại la vợ của Vũ!" Văn
Quang Nhiễm vẻ mặt khong dam tin.
"À, Văn tổng! Toi… thực ra toi…"
"Co… bị mất tri nhớ a?" Văn Quang Nhiễm cẩn thận quan sat khuon mặt Lanh Tử
Tinh, muốn tra tim cai gi đo, nhưng chỉ nhin thấy sự thẳng thắn va ngượng
ngung của co.
"Đung vậy, vi một tai nạn xe cộ nho nhỏ thoi! Kỳ thực, nếu khong ai noi cho
toi biết toi la vợ hợp phap của Loi Tuấn Vũ, thi căn bản toi cũng khong biết
đến sự tồn tại của cac anh!" Lanh Tử Tinh thẳng thắn noi.
"Ồ? Thật sao? Co thể thấy Vũ rất quan tam đến co. Tinh cảm của hai người thoạt
nhin thật rất tốt!" Văn Quang Nhiễm cười noi, anh mắt thăm do quan sat đanh
gia Lanh Tử Tinh từ tren xuống dưới.
"Khong phải đau! Văn tổng a…"
"Gọi toi la A Văn, hoặc Quang Nhiễm la được rồi! Toi va Vũ tuy hai ma một!"
Văn Quang Nhiễm tươi cười khả ai noi.
"À, A Văn…"
"Ông cut đi được rồi đấy!" Giọng noi lạnh lung của Loi Tuấn Vũ vang len phia
sau họ.
Văn Quang Nhiễm lại khong hề động đậy, dường như cố tinh vậy: "Lam gi ma nhỏ
nhen thế? Toi chẳng qua la muốn tan gẫu với chị dau một chut thoi, nhin mặt
ong kia, lo toi ăn thịt chị dau hay la sao?"
"Nếu đa biết la chị dau thi nen thu liễm chut đi!" Loi Tuấn Vũ căn bản la
khong nghe anh ta giải thich, giơ tay ra tum lấy anh ta quăng sang một ben,
rồi tự minh ngồi vao chỗ. Ánh mắt treu chọc của Văn Quang Nhiễm luc nay, Loi
Tuấn Vũ khong bỏ qua. Văn Quang Nhiễm nghe noi Lanh Tử Tinh bị mất tri nhớ thi
cũng muốn đến hạ đai của hắn sao? Thật la khong chọn bạn ma chơi!