Người đăng: Tiêu Nại
Vi vậy, hắn quay về phia bốn vị mỹ nữ kia noi: "Personne ne parle français,
non?" [Khong co người nao noi được tiếng Phap sao?]
Một cau hỏi nghiem khắc, cho du mọi người nghe khong hiểu cũng co thể nhận ra
được ngữ khi chỉ trich trong đo.
Lanh Tử Tinh thật sự la khong thể nao nin nhịn được nữa! Người đan ong nay
thật la kho chiều ma! Ngữ khi chanh chua đo sao ma giống tinh cach của To Mỳ
Sợi vậy chứ! Con noi la bạn tốt của chủ tịch Văn cơ đấy!
"President, pourquoi si agressif?" [Tien sinh, việc gi phải hung han như vậy?]
Giọng noi thanh thoat của Lanh Tử Tinh vang len, co quả thực khong thể đứng
nhin được nữa. Nếu khong ra mặt thi co sẽ khong tha thứ cho chinh minh.
Người đan ong kia toan than chấn động, lập tức xoay phắt người lại. Văn Quang
Nhiễm cũng nhin sang ben nay, anh mắt phong thẳng len người Lanh Tử Tinh.
Ngay cả chị Lưu va co beo cũng đều toat mồ hoi hột vi Lanh Tử Tinh.
"Tử Tinh a Tử Tinh! Co đang noi vớ vẩn gi thế?" Chị Lưu thi thao. Nghe ngữ khi
Lanh Tử Tinh thi biết, co ấy đang noi chẳng phải lời hay ý đẹp gi
Chỉ co Lam Địch Phi nhếch khoe miệng len, anh mắt tran đầy chờ mong.
Lanh Tử Tinh nhin thấy dung mạo của Loi Tuấn Vũ thi nhay mắt ngay người ra.
Khuon mặt đeo kinh ram kia sao co lại co thể khong nhớ được chứ? Kho trach co
cảm thấy am thanh quen thuộc như vậy. Đo chẳng phải la Loi Tuấn Kiệt hom qua
đuổi theo co hay sao? Chẳng phải la anh ruột của chồng co hay sao? Chẳng phải
tay đao phủ được cho la đa sat hại chồng co hay sao?
"Vous parlez français?" [Co biết tiếng Phap?] Loi Tuấn Vũ thao kinh ram xuống,
nhin Lanh Tử Tinh khong dam tin. Hắn khong ngờ co lại xuất hiện ở chỗ nay. Hơn
nữa hắn đột nhien lại bừng tỉnh ngộ. Sự hiểu biết của hắn về co nang Lanh Tử
Tinh thanh mai truc ma nay qua it! Kỳ thật, sang nay hắn lại đi vao khach sạn
Nhật Hang nay chinh la vi đến tim co.
Tối qua co nhoc nay dam cả gan khong gọi điện thoại cho hắn, hắn đa đợi suốt
cả một buổi tối! Lần đầu tien hắn cứ ngay ngốc như vậy, cứ nghĩ la mười phut
sau co sẽ gọi. Nhưng đa bao nhieu la cai mười phut troi qua rồi, hắn mấy lần
nhin điện thoại xem co cuộc gọi nao hay khong nhưng đều khong thấy! Bộ dang
của co ngốc nay lam hắn cảm thấy tức đien len được!
Nếu khong phải tinh cờ gặp Văn Quang Nhiễm ngoai cửa, thi hắn đa lật tung cai
khach sạn Nhật Hang nay len, trong buổi sang nhất định sẽ tim ra Lanh Tử Tinh!
Khong ngờ co lại tự dẫn xac đến! Hơn nữa, chuyện lam hắn cang giật minh hơn
la, co noi tiếng Phap rất chuẩn! Co con gai nha giau khong học vấn, khong nghề
ngỗng, binh thường đến mức khong thể binh thường hơn trước kia hắn quen la
Lanh Tử Tinh sao?
Chẳng phải co con chưa tốt nghiệp đại học ư? Vậy tại sao noi tiếng Phap lưu
loat như vậy?
Lanh Tử Tinh lần đầu tien nhin thấy dang vẻ hắn bỏ kinh ram ra, trời ơi trời!
Co kim long khong đặng ma bưng chặt miệng lại, hắn… hắn giống với chồng co như
hai giọt nước! Thảo nao Kiều Chi Ảnh noi với co bọn họ la anh em sinh đoi.
Khuon mặt nay vai ngay nay co đa nhin ngắm khong biết bao nhieu lần!
Co tưởng tượng ra dang vẻ ngọt ngao của đoi vợ chồng mới cưới đang ở ben nhau,
tuy chỉ la tưởng tượng nhưng tựa hồ như co thật vậy.
Luc nay, mặt va cổ Lanh Tử Tinh bắt đầu từ từ đỏ len, sao co lại thấy nong nực
vậy nhỉ? Hơn nữa đối phương con la kẻ thu của co nữa chứ! Sao lại co thể như
vậy được? Sao co thể co hai người khuon mặt giống nhau như đuc vậy được?
Ánh mắt tinh tường của Văn Quang Nhiễm nhin thấu biểu hiện của hai người họ,
kịp thời noi: "Vũ, chẳng phải ong bảo khach sạn chung toi khong co người biết
tiếng Phap hay sao? Ông thấy đo, đay la nhan vien tạp vụ của khach sạn chung
toi. Tiếng Phap của co ấy noi rất lưu loat phải khong? Tiểu thư, co thể noi
cho toi biết ten co được khong?"
Lanh Tử Tinh thật tha noi ra ten minh. Co đang nghĩ giờ minh co nen chạy đi
hay khong.
Văn Quang Nhiễm noi tiếp: "Ten rất hay! Tuyển được nhan vien như co la vinh
hạnh của khach sạn chung toi! Vũ, tiểu thư Lanh Tử Tinh noi chuẩn như vậy, ong
than la tổng giam đốc tập đoan Kieu Dương, khong cần phải dung tiếng Phap để
lam kho nhan vien chung toi chứ! Giờ ngon ngữ thong dụng quốc tế vẫn la tiếng
Anh ma!"
Văn Quang Nhiễm đứng ben cạnh noi thao thao bất tuyệt, Loi Tuấn Vũ căn bản một
cau cũng khong nghe. Hắn thẳng tắp nhin Lanh Tử Tinh tựa hồ như muốn chạy
trốn, binh tĩnh xuống, noi tiếp: "Je tiens agrave souligner." [Toi muốn noi
chuyện rieng với em!] [AC: Khong hiểu tac giả muốn noi gi, nếu theo đung cau
dịch tiếng Trung thi tiếng Phap phải la: "Je voudrais te parler seul a seul."]
Lanh Tử Tinh lắc lắc đầu noi: "Je suis desolee, monsieur. Si vous voulez
rester, je peux gerer pour vous. Je travaille maintenant." [Thực xin lỗi, tien
sinh. Nếu ngai muốn nghỉ lại, toi co thể lam thủ tục cho ngai. Giờ toi đang
lam việc.]
Lanh Tử Tinh cố ý xuyen tạc ý của Loi Tuấn Vũ. Co coi những lời noi của Loi
Tuấn Vũ la lời yeu cầu của khach.
Loi Tuấn Vũ nhiu may noi: "Vous savez ce que je veux dire." [Em biết ý của toi
la gi ma!]
Dang vẻ lạnh lung cứng rắn của co nhoc đo thật la khong đang yeu chut nao! Hắn
vẫn thich luc co gọi hắn la Tuấn Vũ, hắn noi gi co cũng khong phản bac, bộ
dang thật nhu thuận, ngoan ngoan.
Mới co vai ngay ma co lại bị mất tri nhớ, biến thanh một người xa lạ! Nhin
thấy hắn ma ra vẻ xa cach như vậy. Hơn nữa thần tinh luc co luc khong thể hiện
ra trong anh mắt của co, nếu hắn khong lầm thi hinh như co chut hận ý va sợ
hai thi phải?
Hắn thật hiếu kỳ! Nếu co cai gi cũng khong nhớ ro thi hận ý đối với hắn từ đau
ma co?
"Vous devez egalement save que je veux dire!" [Ngai chắc cũng phải hiểu ý của
toi ma!] Lanh Tử Tinh khong kieu ngạo, khong siểm nịnh trả lời.
Ha, thật thu vị! Vũ đổi khẩu vị từ bao giờ vậy? Tạp vụ cũng được hay sao? Sẽ
khong phải la do căn bệnh kho noi của hắn hai ngay trước đo chứ?… Nếu la thật,
chẳng lẽ hắn đa hỏng thi cho hỏng luon sao?!
Ánh mắt của Loi Tuấn Vũ dường như co thể lam đong cứng người khac được. Sự
phẫn nộ khong ngừng keo đến. Co mất tri nhớ, hắn sẽ dễ chịu hơn sao? Hắn giờ…
chết tiệt! Hắn giờ bị co đua bỡn xoay vong vong, hơn nữa co lại khong hề nể
mặt hắn! Chết tiệt! Dang vẻ tranh hắn như tranh rắn rết sai lang của co thật
sự lam hắn tức đien len được.
"Vũ!" Văn Quang Nhiễm keo canh tay hắn, ten gia hoả nay sao vậy? Chẳng qua chỉ
la một co be thoi, vậy ma hắn lam ra vẻ như muốn ăn sống nuốt tươi người ta la
sao?
Văn Quang Nhiễm sau đo quay về phia những người khac, cất giọng sang sảng:
"Loi Tổng tập đoan Kieu Dương ra một đề thi cho chung ta. Tuy rằng anh ấy noi
tiếng Phap, nhưng khong thể khong cong nhận la nhan vien tạp vụ nay trả lời
rất tốt. Thien tai ngon ngữ vậy ma đến lam tạp vụ khach sạn Nhật Hang của
chung ta, thật sự lam cho toi thụ sủng nhược kinh. Giam đốc Lam, Lanh Tử Tinh
la cấp dưới của anh a?"
Lam Địch Phi tiến len cười cười đap: "Cũng khong hẳn."