Người đăng: Tiêu Nại
Co beo vừa thấy chị Lưu tức giận lập tức hoa giải: "Ai da, chị bảo nay Tử
Tinh, mặc kệ em co chuyện động trời nao cũng được, đều phải chờ sau ngay mai
hẵng noi! Ngoại ngữ em tốt vậy, em khong giup bọn chị, thi địa vị của phong
tạp vụ sau nay cang…. Haizzz! Tử Tinh a! Em giup đỡ đi ma!"
Vai nhan vien tạp vụ khac cũng bắt đầu ra sức khuyen nhủ Tử Tinh.
Lanh Tử Tinh vừa nghe thi liền thấy bui tai. Sao co co thể bỏ rơi bọn họ khong
quản cho được chứ? Vi sao co lại biết nhiều ngoại ngữ vậy, chinh co cũng khong
ro. Nhưng sự việc nay cũng đủ để co kieu ngạo một hồi rồi!
Từ khi tỉnh lại bị mất tri nhớ đến giờ, những tin tức ma co nhận được chưa co
cai nao lam co hai long như chuyện nay! Cuối cung cũng con chỗ co gia trị. Co
cũng rất chờ mong nha!
Đối với trinh độ thuần thục khi đọc mấy tờ rơi kia của minh, noi năng lưu loat
thanh thạo vậy, phải gọi la tinh thong mới đung! Khong ngờ minh lại co chut
tai lẻ nay, co thật cảm động đến phat khoc len được!
"Tử Tinh, em đồng ý đi!" Mấy nhan vien tạp vụ vay quanh khuyen nhủ Tử Tinh, ma
chị Lưu lại chỉ đứng một ben nhin co chằm chặp.
Co beo vừa thấy thế vội keo chị Lưu lại noi: "Chị Lưu a! Chị mau khuyen nhủ Tử
Tinh đi. Nếu muốn đi thi cũng phải đợi qua ải ngay mai rồi hẵng đi! Chị Lưu!"
Chị Lưu hừ một tiếng, miễn cưỡng noi: "Co ta muốn đi thi để co ta đi đi! Du
sao chung ta cũng bị người ta bắt nạt mai rồi, co phải ngay một ngay hai đau!
Loại người khong co lương tam nay, chị Lưu toi xem như nhin lầm người rồi!
Được rồi được rồi! Đa muộn lắm rồi! Về thoi!"
Noi xong, chị Lưu liền xua mọi người đi, xach tui rời khỏi!
Lanh Tử Tinh nhin bong dang chị Lưu, chị người khong cao, lưng hơi cong xuống.
Cũng co thể lam việc lau rồi, đều cui đầu lau dọn rac tạo thanh thoi quen cong
lưng xuống! Nhưng cốt khi cứng rắn lại khong hề giảm một phan một tấc nao.
Luc nay, Lanh Tử Tinh phat hiện cảnh vật trước mắt nhoe đi, nước mắt khong
biết từ bao giờ rơi xuống….
Ngay hom sau.
Lanh Tử Tinh khong chut tri hoan, xuất hiện ở cuộc thi. Vốn dĩ co 8 phong:
bếp, sảnh trước, bảo vệ, phong khach, spa thẩm mỹ, giải tri, thể hinh, dịch vụ
y tế. Giờ lại them một phong, tạm thời gọi la phong tạp vụ. Tổng cộng co hơn
30 người tham gia cuộc thi.
Phong đấu được bố tri trong đại sảnh giải tri của khach sạn Nhật Hang. Vừa
sang ra, cac vị giam đốc đa bận rộn tới lui sắp xếp. Binh thường rất it khi
thấy bọn họ đich than ra trận, hom nay lại cực kỳ tich cực. Co người len noi,
cuộc thi hom nay cơ hồ la chủ tịch cũng sẽ đich than tham dự. Vi vậy mọi người
đều khong dam chậm trễ.
Việc kinh doanh của khach sạn vẫn tiến hanh binh thường, nhan thủ đương nhien
cang thiếu. Vi vậy những người tham gia thi đấu đương nhien khong thể bỏ qua
cơ hội tốt để thể hiện minh.
Lanh Tử Tinh được co beo va mấy nhan vien tạp vụ ap tải đến nơi thi đấu. Vừa
nhin thi thấy tinh anh của cac bộ phận đều đa co mặt. Co beo nhanh chong nhin
lướt qua đối thủ, trừ To Mỳ Sợi va bảo vệ Soai Hồ ra, con co mỹ nữ miệng rộng
của phong khach Yen Lạc Nhi, bup be sứ của tiền sảnh Doan Thiến, sư phụ cắt
toc Trang Ngạo Nhien, huấn luyện vien thể hinh Khang Huy, bac sĩ Thời Kinh
Nhien, co beo đều nhất nhất giới thiệu thực lực của bọn họ cho Lanh Tử Tinh.
Đừng noi, năng lực bao quat của co beo cực mạnh, được co beo giới thiệu như
vậy, Lanh Tử Tinh lập tức nhớ ro bọn họ, đều rất đặc biệt.
Do nhan thủ của khach sạn khan hiếm nen chỉ cho một minh co beo ở lại xem, mấy
người tạp vụ kia chỉ dặn do them vai cau, cổ vũ khich lệ cho Lanh Tử Tinh rồi
đi khỏi. Lanh Tử Tinh đột nhien thấy hơi căng thẳng, nhiều người vậy ma co
khong quen ai cả. Khong biết hinh thức thi đấu thế nao đay? Hom qua co về nha
kiểm tra một hồi trinh độ ngoại ngữ của minh, quả nhien ba loại ngon ngữ nay
co đều biết cả. Nhưng tại sao minh vẫn con toat mồ hoi tran, vang mồ hoi đầu
chứ? Trong đại sảnh cũng khong nong lắm ma!
"Nervous?" [Căng thẳng a?] Một giọng noi co chut quen thuộc vang len ben tai
co.
Lanh Tử Tinh liếc mắt sang ben cạnh, giam đốc Lam khong biết đa đứng cạnh co
từ khi nao. So với đam giam đốc bận rộn kia khong them đếm xỉa vao việc gi
vậy.
"Co hơi hơi ạ." Lanh Tử Tinh đap.
"Ha ha." Giam đốc Lam cười nhạt. Anh khong khỏi nhin co với cặp mắt khac. Co
đa thanh cong thu hut cai nhin của anh. Trinh độ ngoại ngữ của co hẳn la khong
thấp, tại sao lại đến đay lam tạp vụ chứ? Anh trong long cảm thấy rất hiếu kỳ!
"Tin tưởng chinh minh so với việc gianh được tin nhiệm con quan trọng hơn."
Lam Địch Phi vẫn tươi cười như cũ.
"Toi biết. Cảm ơn anh ạ!" Lanh Tử Tinh cảm động noi. Lời cảm ơn nay khong chỉ
bao ham một cau noi nay, ma con co đủ loại tư vị trước đay, co tin giam đốc
Lam sẽ hiểu.
Trận đấu sắp bắt đầu, cac tuyển thủ đa chuẩn bị xong. To Mỳ Sợi khong nhường
nhịn một ai, kieu ngạo xuất hiện tren san đấu. Luc nhin thấy Tử Tinh, co ta
khinh thường lườm co vai lần.
Lanh Tử Tinh liếc mắt nhin ra xa, trừ mấy người ma co beo đa giới thiệu khi
nay ra co con co chut ấn tượng, những người khac co đều khong quen. Sự tự tin
vừa mới được nhen nhom len lại bắt đầu dần biến mất.
Bỗng nhien co nhin thấy chị Lưu đang hấp tấp chạy tới. Chị Lưu giơ ngon cai
len với co rồi ngồi xuống ben cạnh co beo, chị ta con mỉm cười. Lanh Tử Tinh
biết chị Lưu la người khẩu xa tam phật. Nhin thấy chị, Lanh Tử Tinh liền nhanh
chong ngẩng đầu. Noi thế nao đi nữa thi co cũng phải nỗ lực! Tuy vừa đến đay 2
hom, nhưng co cũng hy vọng co thể để cho phong tạp vụ co thể được kieu hanh
ngẩng cao đầu một lần. Tạp vụ thi lam sao chứ? Lam cong việc bẩn nhất mệt
nhất, tiền lương cũng it nhất, con bị người khac coi thường. Hừ! Cho du co đi
khỏi đay, cũng la muốn hanh diện ma đi!
Thời gian từng giay từng phut troi qua!
Nghe noi hinh thức thi đấu tuy đơn giản nhưng nội dung cũng rất phức tạp, đều
la thi phục vụ khach hang. Lanh Tử Tinh nhin những thi sinh dự thi đều rất
căng thẳng, do xet lẫn nhau.
Co nhin thấy cac giam đốc tụm năm tụm ba đứng một chỗ, người thi lien tiếp
nhin đồng hồ, người thi ngong ra phia cửa, dường như đang đợi người nao đo.
Chợt nghe thấy giọng noi nho thi thao ben cạnh: "Nghe noi hom nay ngai chủ
tịch cũng đến!"
"Thật a? Chinh la Văn Quang Nhiễm kia a?" Giọng noi khac tỏ ra rất kinh ngạc.
"Đung rồi. Con co chủ tịch nao nữa chứ? Nghe noi ong ấy rất ha khắc! Yeu cầu
cực kỳ nghiem khắc. Người ta lớn len ở nước ngoai, chut it tiếng Anh của chung
ta nếu noi khong đến nơi đến chốn thi người ta sẽ nhanh chong nghe ra ngay!"
"Sợ cai gi chứ? Nghe ra thi nghe ra chứ sao! Cung lắm la khong xuất ngoại nữa,
cũng chả co gi tổn thất cả!"
"Co thi biết cai gi? Quản lý của phong toi ký thac kỳ vọng rất cao vao chung
toi! Nếu toi khong thắng được, lam ba ý mất mặt, thi ba ý khong xe xac toi ra
mới la lạ!"
"Thật hay đua vậy? Quản lý của cac anh noi vậy sao? Vậy anh phải cố len! Toi…"
"Suỵt! Mau nhin đi! Co mau nhin đi!" Một giọng noi khac đột nhien vội vang
ngắt lời bọn họ.
Lanh Tử Tinh cũng hiếu kỳ nhin về hướng co ta chỉ, hai người đan ong đi từ cửa
vao mặc tay trang la lượt, đằng trước la một người khuon mặt nghiem tuc, tuổi
con trẻ nhưng cực kỳ co uy nghiem. Người đằng sau bị anh ta che khuất, Lanh Tử
Tinh khong nhin thấy gương mặt, chỉ cảm thấy đo cũng khong phải la người tầm
thường!