Người đăng: Tiêu Nại
Lanh Tử Tinh cả buổi sang nay đều nhấp nhổm khong yen, trong long vẫn nhớ đến
cuộc điện thoại đem qua.
Đo la điện thoại của Kiều Chi Ảnh, đầu kia truyền đến tiếng khoc rất thương
tam…
"Tử Tinh? Tử Tinh bạn ở đau vậy? La minh… Tiểu Ảnh đay!" Giọng noi Kiều Chi
Ảnh lập tức trở nen nghẹn ngao.
"Tiểu Ảnh? Bạn sao vậy? Xảy ra chuyện gi ư?" Lanh Tử Tinh nghe thấy giọng noi
của Kiều Chi Ảnh liền khong con mệt mỏi nữa, long căng thẳng hẳn len.
"Tử Tinh… huhu… đều tại minh khong tốt! Đều tại minh… huhu…" Kiều Chi Ảnh khoc
oa len.
Lanh Tử Tinh nghe vậy liền hoảng hồn, khong ngừng an ủi co ta, lại khong biết
an ủi thế nao: "Tiểu Ảnh, bạn đừng khoc nữa! Sao vậy? Mau kể minh nghe chuyện
gi xảy ra đi!"
Kiều Chi Ảnh rốt cuộc kim lại tiếng khoc, nức nở noi: "Đều tại minh khong tốt!
La do minh đa lien lụy đến bạn! Co chuyện trước giờ minh vẫn chưa kể cho bạn…"
Lanh Tử Tinh lập tức nin thở lắng nghe.
"Kỳ thật chồng bạn con người than, co ba mẹ, co anh trai sinh đoi… ten… ten la
Loi Tuấn Kiệt!" Kiều Chi Ảnh vẫn nức nở.
"Cai gi? Thật vậy sao?" Lanh Tử Tinh hưng phấn noi. Trời ơi! Thật sao? Co co
người than sao? Co khong phải chỉ co một than một minh, thật tốt qua rồi!
Ngữ khi của Lanh Tử Tinh lam Kiều Chi Ảnh ngay ngốc sững sờ mất vai giay. Co
ta lập tức noi: "Tử Tinh a! Bạn quen hết rồi sao? Ồ, minh quen la bạn bị mất
tri nhớ! Bố mẹ than sinh của chồng bạn rất co quyền thế, gia tai bạc triệu.
Loi Tuấn Kiệt, anh trai chồng bạn vi sợ co người tranh gianh địa vị tai sản
với minh nen sau khi biết sự co mặt của chồng bạn liền tim cach trừ khử anh
ấy. Tử Tinh, bạn biết khong? Cai chết của chồng bạn rất co khả năng co lien
quan trực tiếp đến hắn đấy! Lần tai nạn nay của bạn, chỉ e la hắn cũng chạy
trời khong khỏi nắng!"
Lanh Tử Tinh nghe noi vậy thi trợn mắt ha mồm. Sao lại thế nay? Co cứ nghĩ
rằng minh đa co người than rồi! Sao lại thanh chuyện như thế nay? Anh chồng co
muốn hại bọn họ sao? Tại sao? Vi tai sản sao?
"Tử Tinh, Tử Tinh bạn con đo khong?" Kiều Chi Ảnh khong nghe thấy Lanh Tử Tinh
noi gi liền chột dạ hỏi.
"Co minh đay, Tiểu Ảnh. Minh co chut khong dam tin…"
"Tử Tinh ơi! Vi bạn mất tri nhớ nen minh khong muốn lam bạn qua đau khổ, khong
noi cho bạn biết, minh nghĩ chỉ cần bọn minh trốn tranh hắn, thi hắn sẽ khong
động vao bạn nữa, sẽ khong nguy hiểm nữa. Nhưng hom nay hắn đa tim thấy minh
rồi, hắn bắt minh noi ra chỗ ở của bạn! Tử Tinh, bạn mau trốn đi! Đừng để hắn
tim được bạn!" Giọng noi của Kiều Chi Ảnh cực kỳ vội vang.
"Ủa? Nhưng hắn tim minh lam cai gi?" Lanh Tử Tinh nhất thời chưa tieu hoa lời
noi của Kiều Chi Ảnh.
"Tử Tinh, bạn ngốc qua! Tinh huống cụ thể minh khong ro lắm, nhưng nếu bạn
khong bị mất tri nhớ, minh nghĩ bạn nhất định đa biết chan tướng sự việc hắn
hại chết chồng bạn thế nao. Nếu khong sao hắn lại tim bạn, lam hại bạn được?"
Kiều Chi Ảnh noi rất hợp tinh hợp lý.
Lanh Tử Tinh cũng căng thẳng len. Sao lại như vậy? Khong con vương phap gi
sao? Hắn tại sao co thể cong nhien sat hại em trai của minh, con muốn sat hại
em dau nữa? Chuyện như vậy khong co ai ngăn cản sao? Chồng co chết khong phải
la do tai nạn ma bị mưu sat? Trời ạ!
Lanh Tử Tinh đột nhien nghĩ đến người đan ong trong giấy đăng ki kết hon của
co, đo la chồng co, một người đan ong cao lớn anh tuấn. Hắn lại bị chinh anh
trai ruột của minh hại chết? Ma co cũng la một người bị hại? Ôi trời! Tim co
đập thinh thịch! Tinh tiết vốn chỉ co trong phim ảnh giờ sao lại xuất hiện
trong cuộc sống của co ne trời?
"Tử Tinh, bạn khong tin minh sao? Tử Tinh!" Kiều Chi Ảnh thật sự sợ Lanh Tử
Tinh khong tin.
"Tiểu Ảnh, đừng lo, minh tin bạn! Minh đương nhien la tin bạn rồi! Nhưng giờ
minh thế nay, bạn bảo minh trốn đi đau bay giờ? Hắn noi gi với bạn thế?" Lanh
Tử Tinh hỏi.
Kiều Chi Ảnh bản lĩnh diễn kịch sieu mạnh, phản ứng linh hoạt, noi rất logic:
"Bạn đang noi Loi Tuấn Kiệt phải khong? Hắn cho rằng minh khong biết chuyện,
nen do hỏi bạn ở đau, minh sao co thể noi cho hắn biết được? Bạn khong biết,
anh mắt hắn luc đo rất đang sợ nha! Tử Tinh, bạn mau rời khỏi đo đi! Minh thật
sự sợ hắn lam hại bạn! Tuấn Vũ đa khong con, nếu bạn cũng khong con, thi bạn
bảo minh… một minh co đơn hiu quanh tren coi đời nay, lam sao sống tiếp được
chứ?"
"Tiểu Ảnh, hắn co lam gi bạn khong? Bạn khong sao chứ?" Lanh Tử Tinh quan tam
hỏi han. Tam tinh của co cũng theo tiếng khoc cực kỳ bi ai của Kiều Chi Ảnh ma
trở nen thương tam.
"Minh… Tử Tinh… Huhu…" Kiều Chi Ảnh khoc loc thảm thiết.
"Lam sao vậy, Tiểu Ảnh, bạn đừng khoc nữa! Hắn lam thương tổn đến bạn phải
khong?" Lanh Tử Tinh thot tim, chuyện của co lam lien lụy đến bạn tốt của co,
thật la ay nay
"Hắn lợi dụng quyền thế lam minh kho tim việc, thậm chi kiếm bạn trai cũng kho
nữa!" Kiều Chi Ảnh thương tam noi. Co ta noi la sự thực. Loi Tuấn Vũ, ngươi
bất nhan đừng trach ta bất nghĩa! Muốn cung với vợ ngươi sống trong thế giới
hai người ư? Đừng mơ hao! Kiều Chi Ảnh tay nắm chặt lấy điện thoại.
"Trời ơi! Sao hắn lại co thể lam vậy? Sao co thể lam vậy với bạn? Tiểu Ảnh,
bọn minh bao cảnh sat đi!"
"Tử Tinh ngốc, bao cảnh sat thi ich lợi gi chứ? Co ai tin tưởng bọn minh đau.
Hơn nữa, bọn minh căn bản la khong co chứng cớ ma. Bọn minh ngay cả một người
để nhờ vả cũng khong co, hắn muốn trừ khử bọn minh thật dễ như giết một con
kiến vậy. Bạn vẫn phải nhanh chong rời khỏi nơi nay ngay đi!" Kiều Chi Ảnh quả
thực tha thiết khuyen nhủ Lanh Tử Tinh.
Lanh Tử Tinh tim nhảy nhot len, trời ơi! Co phải đi đau đay? Hiện giờ minh ra
cai dạng nay rồi, con lien lụy đến bạn be, thật la… Haizzz!
"Được rồi, Tiểu Ảnh, minh sẽ xử lý vai việc trước đa, hai hom sau minh sẽ đi,
đến luc đo minh sẽ tim bạn, bọn minh cung bỏ đi, được khong?" Lanh Tử Tinh đa
co chủ ý.
"Tử Tinh, minh mua ve đi Maldives, hai hom nữa bay, hai bọn minh cung đi. Bạn
nhất định phải bảo trọng nhe! Nhớ kỹ, nhất định đừng mắc lừa Loi Tuấn Kiệt!"
Kiều Chi Ảnh noi xong vội ngắt điện thoại, khoe miệng cong len hoan mỹ. Tốt
lắm! Loi Tuấn Vũ, chờ ta đem Tử Tinh của ngươi đến chan trời goc biển ban phứt
đi, xem người thu dọn tan cuộc ra sao!
"Ai… Tiểu Ảnh!"
Tiếng "tut tut" từ đầu kia điện thoại chặn lại lời Tử Tinh định noi ra.
Haizzz! Co con chưa kịp bao với Tiểu Ảnh chuyện minh đa tim được việc rồi.
Quen đi, khong noi nữa. Du sao hai ngay sau minh cũng đi rồi!
Lanh Tử Tinh vi giao tinh giữa chị Lưu va chị Vương nen quyết định hai hom nay
sẽ tiếp tục lam việc ma khong lấy thu lao. Chỉ muốn trả lại an tinh với hai
người đo. Nhưng co lam việc cả buổi sang đều cảm thấy hinh như co người nao đo
đang nhin co chằm chằm vậy, vo số lần co đột ngột xoay phắt người lại nhưng
khong phat hiện ra người nao. Trừ khach đang thanh toan trong đại sảnh ra thi
khong co bất cứ ai khả nghi! Quaiạ, khong phải la chị Lưu chứ?
Nhưng đối với sự hiểu biết của co về chị Lưu thi chị ta khong phải la người
len len lut lut như vậy. Lẽ nao la giam đốc Lam? Khong thể nao! Co chỉ la một
tạp vụ thoi, co phải la nhan vật trọng yếu nao đau chứ?