Người đăng: Tiêu Nại
"Lanh tiểu thư, co xem, chung ta gặp nhau chinh la duyen phận. Toi thật ra co
một người quen lam nhan vien tạp vụ trong một khach sạn. Khong biết chỗ đo co
thiếu người lam hay khong, nhưng để toi giới thiệu co qua đo vậy nhe… Co biết
đo… Những ngay nay, khong than cũng chẳng quen… thật sự la khong tiện lam
việc… co ấy con noi la khong…" Chị Vương up up mở mở noi.
Lanh Tử Tinh lập tức hiểu ngay ý chị ta, lập tức lấy năm trăm đồng trong tui
ra nhet vao tay chị Vương noi: "Chị Vương nay, số tiền nay chị cứ cầm trước
đi, hoan cảnh của em chị cũng ro rang, nếu được chị xem… chị giup em noi kho
với người ta một cau nhe!"
Chị Vương cầm tiền trong tay cười tươi như hoa, chị ta gật đầu lia lịa: "Được
được được! Như vậy đi, giờ toi đưa co đến đo luon, nếu được thi co lam, khong
được thi ta nghĩ cach khac! Tiền nay toi cứ cầm cai đa nhe… Haizzz, co đừng
nghĩ la tiền nay la đưa toi nhe! Toi đay la noi giup co thoi, co cũng biết
đấy, năm trăm đồng cũng chẳng bo ben gi!"
"Vang vang, em biết ạ! Chị Vương, chỉ cần tim được việc thi em cảm ơn chị
nhiều lắm!" Lanh Tử Tinh cười gật gật đầu, co liếc mắt cũng nhin ra được sự
tham tiền của chị Vương, nhưng người ta noi cũng đau co sai, ai vo duyen vo cớ
tự dưng tốt với minh cơ chứ?
Lanh Tử Tinh chan đa hồi phục lại binh thường, hơn nữa cũng khong muốn tieu
phi khong cần thiết, nen định cho chị Vương nghỉ, hom nay la ngay cuối cung
chị ta lam việc, liền nhờ chị ta đưa co cung đi tim việc. Chị Vương chẳng được
nước non gi nữa, đương nhien cũng khong cần phải kieng de khach sao. Sau khi
cầm tiền, mặt may chị ta mới gian ra hớn hở.
Lanh Tử Tinh khong khỏi cười thầm, đều la người sống dưới đay xa hội, co lẽ
trong qua khứ hay tương lai đay co cũng sẽ giống như chị Vương, vi tiền ma sầu
nao, cũng vi tiền ma vui vẻ. Tiền thật sự la thứ tệ hại, no sẽ khong bởi vi
bạn thiện lương, bởi vi bạn tốt đẹp ma nương tay với bạn một phan một tấc nao,
ha ha! Giống như co vậy, sống tren đời hơn hai mươi năm rồi, khong ngờ lại
ngheo rớt mung tơi như thế nay, khong co gi trong tay, co phải la rất thất bại
hay khong? Lanh Tử Tinh nhếch mep tự trao.
Chị Vương nhiệt tinh giới thiệu co tới một khach sạn bốn sao. Lanh Tử Tinh chỉ
thấy chị ta keo tay một người tạp vụ, thi thầm to nhỏ một hồi, lại chỉ vao Tử
Tinh. Người kia gật gật đầu, noi gi đo, hinh như bảo hai co đợi chut.
Chị Vương va Lanh Tử Tinh ngồi chờ ở ghế trong đại sảnh. Lanh Tử Tinh nhin
quanh, nơi nay trang hoang cũng kha đẹp, phục vụ cũng rất nha nhặn lịch sự.
Luc hai co vừa đến đa co người nhiệt tinh nghenh đon, hỏi hai co cần nghỉ lại
hay cần đến ăn cơm, nghe thấy chị Vương noi muốn tim người, thi một nhan vien
bưng cốc nước nong đến, thai độ khiem nhường.
Lanh Tử Tinh quan tam nhất la sự sạch sẽ ở nơi nay. Co phat hiện chỗ nao cũng
sang sủa sạch sẽ, thảm rất mềm rất sạch, dẫm len liền cảm thấy rất ấm ap. Tạp
vụ lam việc ở trong nay chắc hẳn la cực kỳ chăm chỉ, cẩn thận.
Đợi khoảng tren dưới mười lăm phut thi nhan vien tạp vụ luc nay kich động chạy
ra, keo tay chị Vương cười noi lien hồi, bảo bọn họ số gặp may. Vừa đung luc
co một tạp vụ nghỉ việc từ hai hom trước, giam đốc đang tuyển người mới. Co ta
lam ở đay cũng coi la lau năm, cũng co tiếng noi với giam đốc, vừa nhắc đến
việc của Lanh Tử Tinh thi giam đốc liền đồng ý luon, bảo thử việc một thang,
vừa hay đang thiếu người.
Lanh Tử Tinh vừa nghe thi cực kỳ hưng phấn. Co được lam việc ở đay sao? Thật
tốt qua rồi! Cuối cung cũng tim được việc lam rồi
"Cảm ơn chị Vương, cảm ơn chị Lưu!" Lanh Tử Tinh cảm kich noi.
Chị Lưu kia khoat khoat tay noi: "Khong cần cảm ơn toi, chinh la do chị Vương
giới thiệu nen toi mới giup thoi. Con người toi vốn khong thich nhiều chuyện!
Co về chuẩn bị chut đi, ngay mai đến đay lam việc!"
Lanh Tử Tinh vừa nghe thi lập tức noi: "Chị Lưu, chị xem khong phải cac chị
đang thiếu người hay sao? Nếu em đa đến đay rồi thi bắt đầu lam luon từ bay
giờ được khong? Em hom nay đi theo cac chị học hỏi một chut, khong cần tiền
cong."
Chị Lưu kia đột nhien trợn may kinh ngạc hỏi: "Sao thế? Học hỏi một chut a? Co
chưa từng lam tạp vụ bao giờ sao?"
Chị Vương lập tức giải thich: "Khong co khong co, trước kia co ấy lam tạp vụ
ma! Chỉ la, a, mấy hom trước co ấy bị tai nạn xe, đầu oc…" Chị ta dung tay vẽ
vai vong tron tren đầu, am chỉ đầu oc co vấn đề.
Chị Lưu vừa nghe thi cuống len: "Cai gi? Đầu oc… Co vấn đề a? Sao chị khong
noi sớm? Người như vậy chung em khong cần đau! Vạn nhất lam hại đến khach thi
đừng noi la co ta, chinh em cũng bị lien luỵ theo ấy! Chị đấy, chị đấy, chị
lam thế nay khong phải la hại em đo sao hả chị ơi…"
Lanh Tử Tinh vội vang lấy long chị ta: "Chị Lưu ơi, khong phải đau, khong phải
vậy đau! Khong như chị nghĩ đau. Em chỉ bị mất tri nhớ thoi, khong bị bệnh tam
thần đau! Em muốn chiều nay đi theo cac chị lam quen với hoan cảnh trước, chỉ
một lat la lập tức nhớ lại cach lam thoi ma. Chị yen tam, em khong lam lien
lụy đến chị đau!"
Chị Vương cũng noi hua vao theo, rốt cuộc, chị Lưu miễn cưỡng đồng ý, nhưng
Lanh Tử Tinh co thể thấy chị ta khong con an cần như trước nữa, mặt co may
cau, tựa hồ đa chắc mẩm co chắc chắn sẽ gay ra phiền phức gi đo ở đay vậy.
Tiễn chị Vương xong, Lanh Tử Tinh biết cuộc sống mới của minh sắp bắt đầu rồi!
Co lẽ sau nay sẽ khong gặp lại chị Vương nữa, nhưng cho du chị Vương lấy tiền
của co, co vẫn rất vui vẻ. Du sao co cũng đa tim được cong việc rồi!
Chị Lưu la người lanh lợi, đầu tien chị vội keo Lanh Tử Tinh vao thay đồng
phục lao động, Lanh Tử Tinh mặc vao nhin minh trong gương thật đung la nhan
vien tạp vụ chinh thống đo nha! Xem ra bộ quần ao nay rất hợp với co, chỉ sợ
la mười mấy năm nay co đều mặc n tren người!
Ha ha, cố len! Lanh Tử Tinh ra dấu hiệu thắng lợi trước tấm gương! Co phải lam
việc thật tốt, kiếm thật nhiều tiền, lam lại cuộc đời lần nữa!
"Tiểu Lanh! Vẫn con thời gian để ngắm vuốt nữa cơ đấy, nhanh ra mau, đeo cai
nay vao ngay!" Chị Lưu tức giận quở trach, chị ta đưa cho Lanh Tử Tinh một cai
khẩu trang.
Khẩu trang? Tạp vụ phải đeo khẩu trang sao? Co phải nhan vien quet rac đau
chứ?
Sững sờ mấy giay, Lanh Tử Tinh lập tức định thần lại rồi đeo khẩu trang vao!
Co nhanh chong sửa sang lại quần ao toc tai, đeo khẩu trang vao lại cang giống
tạp vụ.
Trong khach sạn co điều hoa ấm, khong lạnh nen cac co đều mặc ao mỏng la vừa
vặn. Lanh Tử Tinh theo chị Lưu đi len gac.
Chị Lưu cầm một cai giẻ lau tren tay, đi đường rất co vẻ chăm chỉ cần mẫn, vừa
nhin thấy đa biết la một người chịu kho.
"Đi, toi đưa co đi gặp giam đốc. Nhớ kỹ la khi nhin thấy giam đốc khong được
noi lung tung nhe, toi đa noi co la người nha của toi, đặc biệt la khong được
nhắc đến việc co bị mất tri nhớ đấy nhe! Giam đốc ghet nhất la người đờ đẫn
chậm chạp." Chị Lưu vừa đi vừa dặn do.
"Vang, chị Lưu xin cứ yen tam!" Lanh Tử Tinh lấy tay om ngực, tựa hồ co chut
căng thẳng. Cứ như vậy đi gặp lanh đạo thật la rất căng thẳng. Kho trach minh
từng đo năm vẫn đi lam tạp vụ, hoa ra la tố chất tam lý của minh hơi kem!
Chị Lưu đưa Lanh Tử Tinh len tầng ba, đến trước cửa một căn phong, go nhẹ len
cửa, ben trong vọng ra tiếng: "Mời vao."
Tim Lanh Tử Tinh đột nhien nhảy thot len tận cổ họng…