Ngày 27 Tháng 1 – Tin Tức Yêu Sách


Người đăng: Tiêu Nại

Kiều Chi Ảnh khong ngờ Loi Tuấn Vũ đa sớm co am mưu, hắn căn bản la khong muốn
chừa một con đường sống cho co ta nữa. Đối với Loi Tuấn Vũ, co ta co thien
ngon vạn ngữ muốn len an! Hắn dựa vao cai gi ma dam noi độc địa như vậy? Co ta
đa lam gi sai nao?

Cổ Dương nghe thấy từ "lần đầu tien" nhạy cảm kia, am thanh choi tai kia, Loi
Tuấn Vũ la lần đầu tien, vậy hắn thi sao? Sự rung động ma lần đầu tien mang
lại cho hắn đa hoan toan biến mất trong tiếng tru treo đien cuồng kia của co
ta rồi.

"Tiểu Ảnh, em bảo la em dang hiến lần đầu tien của em cho Loi Tuấn Vũ sao?"
Giọng noi muốn xac thực của Cổ Dương.

"Ha ha ha! Đung vậy! Đung vậy! La toi đa lừa anh! Khong ngờ, anh lại dễ dang
tin lời toi vậy! Nhưng anh la thằng khốn chết tiệt! Anh đa đưa toi đi thi tại
sao khong cưới toi? Năm năm! Năm năm trời a! Chỉ la một cuộc hon nhan thoi,
đối với cac anh ma noi thi lẽ nao lại kho khăn đến vậy sao? Cac anh người nao
người nấy đều coi toi như con khỉ lam xiếc, co phải khong? Toi rốt cuộc đa lam
sai cai gi? Toi la đan ba! Toi muốn một hẳng lẽ la sai sao? Sai rồi sao?"
Tiếng gao ru đien cuồng của Kiều Chi Ảnh vang vọng xung quanh họ vo cung ben
nhọn, giống như la mảnh thuỷ tinh vỡ rơi đầy mặt đất, cứa nat trai tim ra
thanh vạn mảnh.

Loi Tuấn Vũ giọng noi tran đầy cham biếm: "Co khong sai! La toi sai! Đang lẽ
sau khi toi thượng len co xong thi phải viết ten toi len đo, đỡ lam cho người
khac hiểu lầm!"

"A…. Loi Tuấn Vũ! Thằng khốn nạn nha anh!" Kiều Chi Ảnh giương mong vuốt ra
lao đến trước mặt Loi Tuấn Vũ, định bụng cao nat mặt hắn, nhưng lại bị Loi
Tuấn Vũ tan nhẫn đẩy nga xuống đất.

Cổ Dương khong thể nhin tiếp được nữa, hắn giơ tay ra ngăn Loi Tuấn Vũ lại:
"Vũ! Ha tất phải lam kho một người đan ba!"

Loi Tuấn Vũ nhướn may, cham chọc: "Sao? Đau long hả?"

Cổ Dương thở dai noi: "Vũ, kỳ thật Tiểu Ảnh khong sai, sai la bọn minh khong
hiểu được trai tim của phụ nữ."

Hắn kỳ thực cho tới hom nay mới biết được tại sao Kiều Chi Ảnh bỏ rơi hắn để
đi tim Loi Tuấn Vũ? Tại sao sau khi Kiều Chi Ảnh đi theo hắn con muốn đi cau
rua vang? Kỳ thật, chinh la như co ta hom nay noi, chẳng qua co ta muốn một
cuộc hon nhan thoi! Đan ba muốn một địa vị, co gi sai đau?

Lẽ nao co ta nguyện ý lam người co chồng khắp thien hạ hay sao?

Thật nực cười! Nhưng luc nay hắn lại cang khong quay đầu lại được! Nếu như một
tuần trước hắn gặp phải trường hợp nay thi hắn sẽ noi: Tiểu Ảnh, anh co thể
cho em một cuộc hon nhan, theo anh đi! Bởi vi hắn từng yeu co ta. Bởi vi hắn
thương hại co ta. Bởi vi hắn thong cảm cho co ta.

Nhưng luc nay hắn khong thể lam vậy! Bởi vi hắn đa co trach nhiệm mới. Co gai
ten Tat Bối Nhi đo, hom nay vốn dĩ khong muốn tham gia tiệc rượu nay! Nếu
khong phải co người noi với hắn rằng Loi Tuấn Vũ co chuyện cần thương lượng
thi hắn đa ở nha bồi tiếp co gai kia rồi. Ma vở kịch nao nhiệt ngay hom nay đa
lam hắn cang nhận thức sau sắc về người con gai kia. Hắn thậm chi co một loại
kich động muốn lập tức quay về cầu hon người con gai đo.

Loi Tuấn Vũ cười khẩy, hắn khong dở hơi ma đi thong cảm với một con đan ba
phản bội minh như vậy!

Cổ Dương ngồi xổm xuống nhin Kiều Chi Ảnh đang lăn lộn tren mặt đất co ta sớm
đa khong con toả sang nữa. Năm năm nay, hắn sớm quen với biểu hiện thần kinh
nay của co ta rồi, ma hắn luon thong cảm tha thứ cho những lần gay sự vo lý
của co ta. Lại thở dai một hơi, Cổ Dương tiến len định giơ tay ra đỡ Kiều Chi
Ảnh đứng dậy lại bị co ta hung dữ hất văng tay đi.

"Tranh ra! Khong cần ngươi giả bộ hảo tam! Ngươi cũng đang nhin ta chế giễu
phải khong? Cac ngươi đều la ma quỷ!" Kiều Chi Ảnh thet len choi tai, am lượng
đề-xi-ben cơ hồ đạt đến mức cao nhất, hoan toan khong con hinh tượng mỹ nữ
nữa, bộ lễ phục mau đen dưới sự giay dụa của co ta giống như một mụ yeu ma quỷ
quai đang keu gao.

"Tiểu Ảnh, em binh tĩnh lại đi!" Cổ Dương định lam cho co ta trấn tĩnh lại một
chut. Co ta cang như vậy thi cang hợp với ý đồ của Loi Tuấn Vũ. Cac phong vien
xung quanh đa sớm ghi lại hinh ảnh của co ta, lại them lời cảnh cao của Loi
Tuấn Vũ, thi lam gi co người đan ong nao dam tiếp cận co ta nữa, trừ phi anh
ta khong muốn sống!

"Ha ha ha! Binh tĩnh? Ngươi noi nghe dễ nhỉ? Loi Tuấn Vũ! Cổ Dương! Giỏi, cac
ngươi giỏi lắm! Ha ha ha!" Kiều Chi Ảnh đột nhien quay ngoắt đầu lại trừng mắt
nhin Loi Tuấn Vũ, hưng phấn noi: "Ngươi noi vợ của ngươi ten la gi? Lanh Tử
Tinh đung khong? Ta noi cho nha ngươi biết! Đan ong ma Kiều Chi Ảnh ta khong
chiếm được, thi đừng hong co ai chiếm được! Ngươi khong ngại thi tim thử coi,
xem người vợ đang thương kia của ngươi đang ở chỗ nao? Ha ha ha!" Kiều Chi Ảnh
cười như đien dại, thần tinh co chut đien cuồng.

Loi Tuấn Vũ thần kinh căng thẳng, tim giật thot, co ta noi vậy co ý gi đay?
Mấy ngay nay khong gọi được cho Lanh Tử Tinh, lẽ nao…

Loi Tuấn Vũ khong nhịn được nheo mắt lại, hung hăng tiến len trước một bước
nắm lấy canh tay co ta: "Tử Tinh lam sao? Co noi vậy la co ý gi?"

"Ha ha ha! Ai ui, Loi Tuấn Vũ, anh căng thẳng vậy lam gi nhỉ? Anh khong phải
noi bọn anh chỉ la hợp đồng hon nhan thoi sao? Khong phải anh noi la anh đang
lam thủ tục ly hon hay sao? Sao nao? Anh chưa noi ra, co phải sợ Loi lao gia
biết được hay khong? Ha ha ha! Sao? Anh sợ nếu co vợ đo khong trở lại thi
khong ai phối hợp với anh để đong kịch nữa, co phải vậy khong?" Lời noi cham
chọc của Kiều Chi Ảnh lien tiếp bắn ra như sung lien thanh.

Lời vừa noi ra, xung quanh nhất thời ban tan xon xao. Sao lại vậy? Loi Tuấn Vũ
đinh hon la hợp đồng hon nhan sao? Khong phải đăng ký sao? La giả sao? Định
sao? Nhất thời tiếng ban tan xi xao từ bốn phương tam hướng ao đến.

Cho cung dứt giậu, Loi Tuấn Vũ khong lấy lam lạ khi Kiều Chi Ảnh noi ra những
lời nay. Nhưng hắn khong co long dạ nao ma nghĩ đến những chuyện đo, hắn luc
nay chỉ đang lo lắng Lanh Tử Tinh co phải đang gặp nguy hiểm khong.

Kiều Chi Ảnh vung dậy chộp lấy tay của một phong vien đang chụp ảnh, thần bi
noi: "Toi co một tin tức động trời muốn noi cho mọi người biết, khong biết cac
vị co hứng thu khong?"

Loi Tuấn Vũ đột nhien co một dự cảm mơ hồ, mụ đan ba chết tiệt nay! Hắn chộp
lấy canh tay của Kiều Chi Ảnh, keo co ta đi ra ngoai.

Mấy phong vien nhốn nhao vay quanh họ, bọn họ cai kho lo cai khon nhao nhao
vừa đuổi theo cước bộ của Loi Tuấn Vũ vừa hỏi: "Loi Tổng, xin hỏi hợp đồng hon
nhan ma Kiều tiểu thư nhắc đến la chuyện gi vậy ạ? Ngai va vợ ngai co thật la
hợp đồng hon nhan khong? Hai người đa thoả thuận những gi?"

"Loi Tổng, ngai thật sự định ly hon sao?"

"Loi Tổng, xin hỏi, phu nhan Lanh Tử Tinh của ngai đang ở đau ạ?"

Cau hỏi bắn ra như sung lien thanh từ trong miệng đam phong vien, cơ hồ muốn
nhấn chim hai người hắn.

Loi Tuấn Vũ khong co long dạ nao trả lời bất kỳ cau hỏi nao của họ, hắn tum
chặt lấy canh tay Kiều Chi Ảnh, vao luc co ta đang định mở mồm yeu sach gi đo
thi tiện tay bịt luon miệng co ta lại, khong them để ý co ta giay giụa thế
nao, keo co ta đột pha khỏi vong vay, nem co ta vao trong xe, phong như bay
rời đi…


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #139