Người đăng: Tiêu Nại
Kiều Chi Ảnh thấp thỏm khong yen hỏi: "Vũ, hắn la…?"
Loi Tuấn Vũ nhin thẳng vao mắt co ta, nhướn may, cười noi: "Cổ Dương chứ ai,
sao thế? Sao lại mau quen như vậy?"
Kiều Chi Ảnh rung động toan than, cuống quit giay giụa thoat ra khỏi vong om
của Loi Tuấn Vũ, nhưng khong chống nổi sức mạnh của hắn: "Vũ? Anh sao thế? Anh
định lam gi? Em khong muốn nhin thấy hắn! Vũ… Anh co biết em…"
Kiều Chi Ảnh long dạ rối bời, hắn định lam gi? Chẳng lẽ mọi lớp ngụy trang giả
dối của co ta đa bị hắn nhin thấu hết rồi hay sao? Ro rang biết co ta khong
muốn gặp lại Cổ Dương, nhưng lại cứ loi keo co ta đi đối mặt với hắn! Loi Tuấn
Vũ rốt cuộc muốn lam gi? Hắn hom nay đưa co đi tham dự tiệc rượu nay rốt cuộc
la muốn lam cai gi đay?
Co ta khong phải hoảng loạn vi sắp đụng mặt với Cổ Dương, ma co ta sợ Loi Tuấn
Vũ đa biết hết chan tướng của sự việc! Kiều Chi Ảnh nhất thời run rẩy chan
tay. Co ta khong dam giay giụa qua mạnh, sợ lam người xung quanh chu ý đến.
Vốn dĩ hai người bọn họ đa qua đủ nổi bật rồi, co ta đanh thấp giọng xuống
trao đổi với Loi Tuấn Vũ.
Loi Tuấn Vũ đột nhien cao giọng noi sang sảng: "Đừng qua căng thẳng, em yeu!
Toi chỉ muốn thay em noi cho hắn biết, em la… người đan ba của ai!" Ánh mắt
sắc nhọn, lại them nụ cười quai ac, cang lam cho Kiều Chi Ảnh them hoảng hốt.
Những người tham gia tiệc rượu vốn đang noi chuyện với nhau, luc nay cũng co
vai người hiếu kỳ nhin về phia bọn họ. Mọi người to mo nhin Loi Tuấn Vũ va
người phụ nữ xinh đẹp đứng cạnh hắn.
Kiều Chi Ảnh bị Loi Tuấn Vũ loi keo đi đến sau lưng Cổ Dương.
"Cổ, lau rồi khong gặp!" Loi Tuấn Vũ giọng noi khong lớn, nhưng rất khi khai,
Cổ Dương nghe thấy lập tức quay ngoắt lại
Nhin thấy dang vẻ hắn đang om ấp Kiều Chi Ảnh, Cổ Dương nheo mắt lại, lập tức
cười khẩy: "Đa lau khong gặp!"
Loi Tuấn Vũ nhin chằm chằm Cổ Dương thật lau, cố ý tạo ra khong khi giương
cung bạt kiếm, ai cũng co thể nhin ra được sự căng thẳng giữa hai người. Sau
đo, Loi Tuấn Vũ tiếp lời: "Sao nao? Nhin thấy người tinh cũ, khong hỏi thăm
một cau a?"
Người tinh cũ? Những người ở xung quanh khẽ xi xao to nhỏ. Người đan ba ben
cạnh Loi Tổng la người tinh cũ của Cổ Tổng sao? Co ta la ai? Đay la tinh huống
gi?
Một vai phong vien len đưa ống kinh may camera nhằm vao ba người họ, vai phong
vien khac thi len chụp ảnh từ nơi họ ẩn minh.
"Vũ! Anh…" Kiều Chi Ảnh đột nhien phat giac ra một tia lanh ý, hắn… hắn co ý
gi?
Co ta cảnh giac nhin chằm chằm Loi Tuấn Vũ, luc nay mới phat hiện ra anh mắt
Loi Tuấn Vũ nhin co hiện giờ co sự khinh miệt, đua cợt. Chẳng lẽ hom nay hắn
đưa co ta đến đay tham gia tiệc rượu khong phải la để cho co ta một danh phận
ma la co mục đich khac sao?
"Người đan ba nay, toi muốn biết trong mắt em, toi va Cổ, phan lượng của ai
nặng hơn một it?" Loi Tuấn Vũ luc nay buong Kiều Chi Ảnh ra, hai tay đut tui
quần, bộ dang xem kịch vui.
"Em khong biết anh đang noi cai gi!" Kiều Chi Ảnh cố gắng trấn tĩnh lại, co ta
đang suy nghĩ đối sach, noi như vậy Loi Tuấn Vũ đa biết mối quan hệ của co ta
va Cổ Dương sao? Như vậy bước tiếp theo hắn muốn lam gi? Co ta phải ứng pho ra
sao đay?
"Cổ! Người đan ba của toi noi, buổi tối của năm năm về trước, ong… với co ta…"
Loi Tuấn Vũ cố ý keo dai giọng, nhin Cổ Dương.
"Đủ rồi! Loi Tuấn Vũ!" Kiều Chi Ảnh đột nhien keu len: "Anh đang muốn lam nhục
em, co phải khong?"
Loi Tuấn Vũ lập tức nở nụ cười: "Người đan ba nay, toi chỉ muốn thay em bao
thu thoi! Sao nao? Nhin thấy người đan ong đa cưỡng bức em năm năm về trước,
em khong co một chut hận ý nao sao?"
Kiều Chi Ảnh đột nhien được sự vũ nhục của Loi Tuấn Vũ, hắn căn bản la khong
tin vao lời noi dối của co ta! Hắn hom nay la muốn cong cao toan thien hạ sự
phản bội của co ta sao? Đồng thời, đối với huynh đệ của minh, hắn cũng khong
lưu lại một chut tinh cảm nao. Hắn mượn lời noi dối của co ta để cao chiếu
thien hạ, huynh đệ của hắn đa cưỡng bức người đan ba của hắn! Một hon đa nem
trung hai con chim!
Cổ Dương mặt khong chut biểu cảm nao nhin Kiều Chi Ảnh, co ta co thể noi ra
lời noi dối như vậy, hắn khong co chut nao kinh ngạc. Kiều Chi Ảnh la loại đan
ba gi, hắn vo cung ro rang! Co ta la người khong muốn chịu thua! Năm năm
trước, nếu khong phải vi co ta qua sốt ruột, khong đợi được nữa, thi co ta
cũng sẽ khong cau dẫn hắn. Năm năm sau, nếu khong phải co ta qua thất vọng thi
cũng khong trở về lần nữa.
Luc nay Cổ Dương lại thấy Kiều Chi Ảnh co chut đang thương hại. Co ta cho rằng
minh co thể đua bỡn đan ong trong long ban tay, nhưng cuối cung người bị
thương khong phải la co ta hay sao? Từ luc co ta quyết định bỏ rơi hắn để trở
lại ben cạnh Loi Tuấn Vũ, thi hắn đa dự đoan sẽ co ngay nay rồi! Co ta sẽ
thương tich đầy minh đứng đay để Loi Tuấn Vũ tha hồ nhục mạ! Nhưng luc nay,
hắn cũng khong muốn giải cứu cho co ta. Cho du hắn co chut thương tiếc co ta,
thi luc nay đối với co ta hắn chỉ con lại sự thong cảm ma thoi.
"Vũ, khong cần phải lam vậy đau! Du sao co ấy cũng la người đan ba cậu đa từng
yeu!" Cổ Dương thở dai, noi ra lời noi minh vẫn luon muốn noi. Cho du Kiều Chi
Ảnh khong con la người phụ nữ trong long bọn hắn kia, nhưng du sao bọn họ cũng
đều đa từng yeu co ta, tinh yeu nay sao co thể noi biến mất la sẽ biến mất
hoan toan đay? Hắn khong để ý đến việc Loi Tuấn Vũ cong kich hắn, đối với hắn
ma noi, loại tin tức ngoai lề nay khong co ảnh hưởng gi lớn cả, chỉ lam cho sự
chu ý với Cổ Thị cang tăng ma thoi.
"Yeu? Ha ha, ha ha! Toi sẽ yeu một người đan ba co chồng khắp thien hạ vậy
sao? Thật la đang cười! Kiều tiểu thư, toi nghĩ co tinh toan nhầm rồi! Vợ của
Loi Tuấn Vũ toi la thien kim tiểu thư của tập đoan Lanh Thị - Lanh Tử Tinh, la
thanh mai truc ma của toi, la người vợ hợp phap của toi! Con co? Co chẳng qua
la một đoi giay rach ma toi đa từng đi ma thoi! Ha ha ha! Muốn bay len ngọn
cay biến thanh phượng hoang sao? Năm năm trước khong co khả năng, ngay hom nay
của năm năm sau, cang khong co khả năng! Ha ha ha!" Tiếng cười cuồng ngạo của
Loi Tuấn Vũ vang len khắp đại sảnh. "Toi con muốn noi cho co biết, toi hom nay
ở tại chỗ nay tuyen bố ro, nếu ga đan ong nao con dam tiếp nhận thứ đồ ma Loi
Tuấn Vũ toi đa vứt bỏ, vậy… toi sẽ khiến cho người đo chết khong co chỗ chon!"
Đam phong vien xung quanh rốt cuộc khong kiềm chế nổi nữa, họ xong tới ben
cạnh ba người Loi Tuấn Vũ, khong ngừng chụp ảnh lia lịa, chỉ sợ sẽ bỏ qua cảnh
tượng đặc sắc nao đo thoi.
Loi Tuấn Vũ lời noi thập phần uy hiếp, co lẽ lời nay la noi cho Cổ Dương nghe!
Nhưng Kiều Chi Ảnh biết, lời nay la noi cho khắp thien hạ nghe! Từ hom nay trở
đi sẽ khong co người nao dam tiếp cận Kiều Chi Ảnh co ta nữa! Co ta chinh la
co bay len được ngọn cay thi cũng khong thể lam phượng hoang được nữa!
"Loi Tuấn Vũ! Anh đừng qua đang! Toi co chồng khắp thien hạ sao? La ai noi toi
la nữ thần, khong co toi thi khong thể sống được? Toi chỉ muốn một danh phận
thoi! Lẽ nao la toi sai hay sao? Lần đầu tien đẹp đẽ nhất của toi đa dang hiến
cho anh, anh lại đối xử với toi thế nao? Anh noi sẽ cưới toi, vậy tại sao lại
cưới con be Lanh Tử Tinh kia? Anh coi toi la cai gi?" Kiều Chi Ảnh đột nhien
rut hết những lời noi trong đay long ra len an, co ta bất chấp rồi…