Người đăng: Tiêu Nại
Lanh Tử Tinh sang sớm đa rời giường, nhờ chị Vương mua giup mấy tờ bao. Co
khoanh tron mấy cong ty vệ sinh lại, cực chẳng đa ma gọi điện thoại xin việc,
nhưng hết lượt đều khong phải la khong thiếu người thi cũng chỉ tuyển nam thoi
ma từ chối co.
Lanh Tử Tinh khong khỏi lắc lắc đầu, chẳng lẽ nghề nhan vien tạp vụ hiện nay
cũng đắt show vậy sao?
Chị Vương đứng ben cạnh thấy bộ dang hết đường xoay xở của Lanh Tử Tinh thi an
ủi: "Tiểu Lanh a, em đừng vội! Em gọi điện cho người ta thi đương nhien người
ta sẽ lam kho em rồi. Như vậy đi, chờ em đi lại dễ dang hơn chut thi chị sẽ
đưa em đi ứng tuyển. Người ta nhin thấy dang vẻ em thi nhất định sẽ đồng ý
thoi. Tim việc ma, non nong la khong xong!"
Lanh Tử Tinh cười cười gật đầu. Co đương nhien ro rang đạo lý nay. Nhưng bản
than co đang ở tinh trạng hiện tại, thật sự la rất khong tự tin, co muốn nhanh
chong tim việc để cho minh them chut tự tin, nhưng khong ngờ cả nhan vien tạp
vụ cũng đều kho tim việc như vậy.
ong được, co khong thể tri hoan them! Co bấm số may của bac sĩ Lam: "Bac sĩ
Lam ạ, chao anh, toi la Lanh Tử Tinh đay ạ. Anh con nhớ khong? Chinh la bệnh
nhan mất tri nhớ giường số 18 đấy ạ. La như thế nay… Hiện giờ toi đang cần tim
việc gấp, liệu co thể gỡ thạch cao ở chan…? Đung ạ! Gỡ đi ạ! Co được khong ạ?
Khong sao đau, anh đừng lo lắng!"
Lanh Tử Tinh phải hết cương lại đến nhu năn nỉ một hồi thi đối phương mới đap
ứng. Kỳ thực, co cũng tương đối ro rang, bac sĩ Lam noi chan co khong co vấn
đề gi lớn, thật ra co cũng khong đến mức bo thạch cao. Chỉ la vi co bị tai nạn
xe nghiem trọng vậy, thế ma lại khong hề bị thương thi thật la qua thần kỳ đi,
nen bệnh viện liền đem chấn thương duy nhất ở chan nay coi thanh "bệnh nặng",
rất coi trọng săn soc.
Ma rốt cuộc thi co cũng được xac định, khong phải la khong co "bệnh nặng", ma
"bệnh nặng" nay đa ẩn vao ben trong.
Bac sĩ Lam dặn do kỹ lưỡng bắt co nhất định phải đến bệnh viện của họ thao
thạch cao, khong được đến nơi khac, tranh phat sinh them chuyện rầy ra. Lanh
Tử Tinh sau khi được bac sĩ cho phep thi đột nhien lấy lại được chut tinh
thần, co cảm thấy minh cach mục tieu gần hơn một chut, vậy la khong chần chừ
gọi điện cho Kiều Chi Ảnh.
"Alo? Tiểu Ảnh a? Minh Tử Tinh đay!" Lanh Tử Tinh nhiệt tinh chao hỏi. Luc
nay, trong mắt co, Tiểu Ảnh dĩ nhien được coi la người than duy nhất.
"Tử Tinh?" Kiều Chi Ảnh nhướn may, Tử Tinh la ai? Nhin day số xa lạ, co ta
khong co chut ấn tượng nao! Chờ chut… đột nhien nhớ ra đo la Lanh Tử Tinh, co
ta vội vang thấp giọng noi: "Ồ, Tử Tinh a? Co chuyện gi khong?"
"Minh muốn nhờ chị Vương đưa minh đến bệnh viện thao thạch cao… Đung… Ừ… Bac
sĩ Lam noi được ma! Khong cần đau, khong cần đau! Bạn khong cần đến đau, minh
lam phiền bạn qua nhiều rồi! Sau khi thao thạch cao ra thi minh muốn tim việc
lam… Minh đa hỏi mấy cong ty vệ sinh rồi… Minh muốn đich than đi ứng tuyển…
Minh khong thể luc nao cũng lam bạn lo lắng như vậy được!" Lanh Tử Tinh thanh
khẩn noi. Co chỉ muốn noi cho Kiều Chi Ảnh một tiếng, để co ấy đỡ lo lắng.
Kiều Chi Ảnh ngắt may, khong khỏi nhiu may. Con be nay khong chịu ngồi yen!
Vừa mới xuất viện ma ngay thứ hai đa muốn đi tim việc rồi. Ha ha, thật sự la
muốn xin lam nhan vien tạp vụ hay sao? Ha ha! Kiều Chi Ảnh khong nhịn được
cười thanh
"Chuyện gi ma vui vậy em?" Loi Tuấn Vũ từ buồng vệ sinh đi ra, nhin Kiều Chi
Ảnh đang cầm di động cười ngặt nghẽo, to mo hỏi.
Kiều Chi Ảnh giật thot, vội đap: "Ồ, khong co gi, bạn em biết em đa về nen noi
la muốn gặp mặt chut thoi."
"Ồ? Phải khong? Hẹn gặp khi nao, anh đưa em đi." Loi Tuấn Vũ do hỏi.
Kiều Chi Ảnh vừa nghe noi vậy thi vội xua tay lia lịa: "Khong cần đau! Chuyện
đan ba con gai, anh đừng xia vao. Ha ha, hom nay định đến cong ty sao?"
"Ừ, tối nay co tiệc rượu, em cũng chuẩn bị để đi nhe!" Loi Tuấn Vũ cười rất on
nhu, ai thấy cũng đều cho rằng đo la hinh tượng của người đan ong rất tốt.
Kiều Chi Ảnh sang mắt len, đay la lần đầu tien sau khi co ta trở về, Loi Tuấn
Vũ để co ta xuất hiện trước cong chung, co ta dĩ nhien vui đến hoa tam nộ
phong. Xem ra ngay co ta ngồi len chiếc ngai vang mang danh hiệu phu nhan tổng
giam đốc Loi cũng khong con xa nữa!
Sau khi tiễn Loi Tuấn Vũ len xe, Kiều Chi Ảnh liền ăn qua loa bữa sang, đi
thẳng đến shop thời trang hang hiệu, co ta khong thể bỏ qua cơ hội tốt vậy
được!
Loi Tuấn Vũ lại bấm số di động của Lanh Tử Tinh, vẫn đang trong trạng thai tắt
may! Shit! Co nhoc nay định từ giờ mỗi người một ngả co phải khong? Lần trước
nghe điện chỉ "ừ" vai tiếng, con dập may, thật la to gan lớn mật ma!
Đơn xin ly hon chỉ thiếu chữ ký của Loi Tuấn Vũ, co nhoc nay muốn cứ vậy ma
rời bỏ hắn sao? Nếu noi trước kia hon nhan của bọn họ la hữu danh vo thực, nen
khi chia tay cũng tương kinh như tan vậy sao? Nhưng luc nay, hắn tựa hồ khong
muốn quyết định sớm như vậy.
"A Cường!" Loi Tuấn Vũ dặn do, "Điều tra vị tri hiện giờ của Lanh Tử Tinh!"
"Lanh Tử Tinh?" A Cường nhướn may, cai ten nay hắn nghe qua ở đau rồi thi
phải.
"Sao thế? Cậu ngay cả ten của phu nhan tổng giam đốc cũng
"Ồ… vang!" A Cường giật minh vội đap. Sau đo trong mắt hắn khong khỏi hiện len
một tia nhu hoa, xem ra Loi Tuấn Vũ cuối cung đa chu ý đến một người con gai
khac ngoai Kiều Chi Ảnh rồi! Ha ha, dấu hiệu tốt!
Tiệc rượu đem nay la tiệc rượu của giới thương nghiệp, Loi Tuấn Vũ sở dĩ dam
đưa Kiều Chi Ảnh xuất hiện ở đay la vi hắn ta co một mục đich, mục đich bao
thu…
"Vũ, nhin bộ lễ phục hom nay của em thế nao?" Kiều Chi Ảnh mặc một bộ vay dai
đen tuyền đi về phia Loi Tuấn Vũ, dang người cao rao yểu điệu, da thịt trắng
non, cơ thể đầy đặn lộ đường cong hinh đồng hồ cat.
Loi Tuấn Vũ anh mắt lộ ra ta khi, khoe miệng chậm rai nhếch len, cui xuống hon
len hai ma, lại tranh đi đoi moi của co ta. Hắn sủng nịnh thi thầm ben tai co
ta: "Thật la gợi cảm!"
Kiều Chi Ảnh vừa nghe liền cười pha len khanh khach! Co ta khoac tay Loi Tuấn
Vũ, đi theo hắn vao ben trong, ưỡn ngực ngẩng cao đầu, vo cung kieu ngạo, dang
vẻ mẫu nghi thien hạ.
Những anh mắt cực kỳ ngưỡng mộ đuổi theo hai người bọn họ. Kiều Chi Ảnh nụ
cười cang them sang lạn, loại hư vinh nay lam co ta thập phần hưởng thụ.
Cảm giac được Kiều Chi Ảnh ben cạnh dựa cả cơ thể vao trong long minh, Loi
Tuấn Vũ cười cang them ta mị, ban tay to của hắn choang qua vai co ta, gắt gao
giữ chặt lấy co ta ben cạnh, trong khi vẫn khong quen lien tiếp gật đầu chao
những người quen biết.
Ánh mắt hắn quet một vong quanh đại sảnh tiệc rượu, cuối cung dừng lại ở một
dang người đang đứng thẳng gần cửa ra vao. Ánh mắt hắn lại đảo them một vong
nữa, những người cần đến đều đa đến rồi, một vai phong vien cải trang tham
nhập vao đay cơ hồ ẩn minh rất tốt.
Nụ cười cang them thần bi, Loi Tuấn Vũ ghe sat tai Kiều Chi Ảnh, nhẹ nhang
noi: "Đưa em đến gặp một người bạn cũ nhe!"
Noi xong hắn khep chặt canh tay, om Kiều Chi Ảnh đi đến ben người đan ong nọ.
Kiều Chi Ảnh nhin theo anh mắt Loi Tuấn Vũ về phia người đan ong đang đứng
quay lưng về phia bọn họ, than minh bỗng nhien cứng đờ, than hinh hắn sao lại
giống… Kiều Chi Ảnh cuống quit nhin về phia Loi Tuấn Vũ, thấy hắn vẫn tươi
cười như trước, khong nhin ra một chut khac thường nao.
Co ta thấp thỏm khong yen hỏi: "Vũ, hắn la…?"