Người đăng: Tiêu Nại
"Tiểu Ảnh, bạn noi cai gi? Chồng minh… qua đời rồi?" Lanh Tử Tinh trợn mắt len
nhin chằm chằm vao Kiều Chi Ảnh.
Kiều Chi Ảnh vừa nghe noi thế thi cang khoc dữ hơn.
"Tiểu Ảnh, bạn noi mau, rốt cuộc la chuyện gi đa xảy ra?"
"Tử Tinh! Chung minh thật la mệnh khổ ma!" Kiều Chi Ảnh đột nhien om lấy Lanh
Tử Tinh, khoc ầm ĩ len.
Lanh Tử Tinh khong ngừng an ủi co ta, hy vọng co ta đừng khoc nữa, nhưng co ta
lại cang khoc dữ dội hơn.
Kỳ thật, Kiều Chi Ảnh đang muốn mượn thời gian khoc loc nay để nghĩ ra đối
sach, co ta đang nghĩ ra một cau chuyện hoan hảo, vừa vẹn toan được lời dối
tra của co ta, lại lam cho Lanh Tử Tinh vĩnh viễn khong gặp được Loi Tuấn Vũ
nữa! Ít nhất cũng phải cho đến luc sau khi co ta va Loi Tuấn Vũ đa kết hon.
"Tiểu Ảnh, đừng khoc nữa! Giờ minh khong nhớ nổi chuyện gi nữa! Bạn mau noi
cho minh biết, chồng minh bị lam sao?" Lanh Tử Tinh thật sự khong thể tin
được, người co cơ hồ đa đợi cả một buổi tối, thế nhưng đa khong con tren đời
nay nữa sao? Hắn qua đời như thế nao?
"Tử Tinh, thật tốt qua, bạn mất tri nhớ rồi! Mất tri nhớ rồi thi sẽ khong khổ
sở như vậy nữa! Chồng bạn ten la Loi Tuấn Vũ. Ba người bọn minh đều lớn len ở
co nhi viện, la bạn tốt của nhau. Sau khi trưởng thanh thi bọn minh vẫn la bạn
cực kỳ tốt. Bởi vi khong co bằng cấp, nha cửa, gia thế, nen cuộc sống vo cung
ngheo khổ. Nhưng hai bạn vẫn rất yeu nhau. Năm nay mới kết hon, minh con la
phu dau của hai bạn ma. Vốn hai bạn co thể sống cuộc sống hạnh phuc, tuy kham
khổ, nhưng vẫn rất vui vẻ! Nhưng, ngay sau ngay cưới, chồng bạn…"
Kiều Chi Ảnh noi đến đay đột nhien lại nức nở nghẹn ngao!
Lanh Tử Tinh tam tư cũng rối rắm như tơ vo, chồng co bị lam sao?
"Chồng của bạn… Tuấn Vũ anh ấy, anh ấy bị tai nạn xe nen qua đời rồi! Luc đo
bạn chịu đả kich cực kỳ lớn, mấy lần muốn tự sat đều bị minh ngăn lại. Thời
gian kế đo, bạn thường quanh quẩn ở nơi chồng bạn gặp sự cố, nhưng minh luon ở
ben cạnh bạn, sợ bạn tự sat. Vốn nghĩ rằng bạn khong con ý tưởng nay nữa,
nhưng khong ngờ được…"
Kiều Chi Ảnh vừa khoc vừa trach moc: "Sao bạn lại ngốc như vậy… Cho du tren
đời nay khong con người than nao, thi con co minh nữa ma! Tử Tinh, bạn con co
minh nữa ma!"
Kiều Chi Ảnh vừa noi vừa hoa chan mua tay, Lanh Tử Tinh nghe ma xuc động trong
long, ngay cả co y ta đứng ben cạnh cũng khong ngừng lau nước mắt.
Lanh Tử Tinh đầu ong len, co khong ngờ than thế của minh la vậy, vận mệnh của
minh lại the thảm như thế. Nhưng tại sao co đến một giọt nước mắt cũng khong
rơi được?! Chẳng lẽ c đa khoc nhiều đến kho cả nước mắt rồi sao?
"Tiểu Ảnh, đừng khoc nữa! Hiện giờ chẳng phải minh đang tốt rồi sao? Minh thật
sự khong co người than nao ư?" Lanh Tử Tinh yếu ớt hỏi.
Kiều Chi Ảnh lắc đầu như trống bỏi. Sao lại co thể như vậy?! Sao co ta co thể
để cho Lanh Tử Tinh con một người than tren đời nay được chứ? Nếu để Lanh Tử
Tinh biết được thi nguy to. Phải mau chong đem con be nay giấu đi thoi, giấu
cang xa cang tốt!
Lanh Tử Tinh khong khỏi nhăn nho, như vậy thi hiện giờ co đanh phải tự lực
canh sinh sao? Cuộc sống trước đay của co rất kham khổ sao? Nhưng tại sao lại
được mặc quần ao tốt như vậy? Chẳng lẽ do minh muốn chết nen mặc bộ quần ao
tốt nhất len người? Chuyện nay cũng khong phải la khong co khả năng.
Haizzz! Sao số co mệnh lại khổ vậy chứ?
"Tiểu Ảnh, đừng khoc! Bạn nen cảm thấy vui cho minh mới phải. Hiện giờ minh
cai gi cũng khong nhớ ro, lại cang khong đi tim cai chết nữa! Minh khong biết
tại sao trước kia minh lại co ý tưởng ngu xuẩn như vậy. Hiện giờ minh sẽ khong
vậy nữa! Bạn khong phảiho minh nữa đau!" Lanh Tử Tinh an ủi Kiều Chi Ảnh.
"Đung đung đung! Khong nen lam như vậy nữa! Tử Tinh, bạn co thể noi như vậy
minh thật la vui!" Kiều Chi Ảnh thầm thở phao nhẹ nhom, co nang rốt cuộc cũng
tin lời minh noi rồi!
"Vậy, Tiểu Ảnh, minh đang lam nghề gi vậy? Nha của minh ở chỗ nao?" Lanh Tử
Tinh ngẫm nghĩ, co nen xuất viện về nha thoi. Chờ đến khi về nha nghỉ ngơi vai
hom mới co thể rảnh rang suy nghĩ xem nen lam gi tiếp.
"Bạn la…" Kiều Chi Ảnh đầu oc xoay như chong chong, "Bạn lam PA [1]. Sau khi
kết hon rồi thi khong lam nữa. Nha… À! Nha bạn sau khi chồng bạn mất thi vi
qua thương tam nen bạn đa ban no ngay! Tất cả đồ đạc trong phong, pham la
những gi lien quan đến chồng bạn thi bạn đều vứt bỏ hết! Tử Tinh, hiện giờ…
Đừng lo, bạn con co minh! Tuy minh cũng khong co chỗ ở nhưng minh co thể thue
phong cho bạn! Bạn yen tam, minh nhất định sẽ giup đỡ bạn!"
Lanh Tử Tinh khong khỏi nhiu may! Trời ạ! Rốt cuộc minh la người thế nao vậy?
Sống trong tầng lớp dan ngheo tận đay xa hội sao? Co nhi thi cũng coi như thoi
đi, vừa kết hon ba ngay thi chồng qua đời! Hiện giờ khong co cả nha để ở! Co
thật đung la chỉ con hai ban tay trắng ma!
Đung rồi! Cong việc! PA, cai gi la PA chứ?
"Tiểu Ảnh, bạn bảo ngay trước minh lam cong việc gi vậy?" Lanh Tử Tinh hỏi.
Kiều Chi Ảnh suýt nữa thi bật cười trước lời noi dối của chinh minh, co ta cắn
cắn moi đap: "PA la nhan vien tạp vụ. Bạn khong co bằng cấp gi, khong dễ tim
việc, phải đi lam nhan vien tạp vụ, tiền lương hang thang cũng khong nhiều.
Nhưng hai bạn… Hai bạn thật sự rất yeu nhau… Khong dễ gi co được căn nha của
chinh minh… Thế nhưng…"
Vừa noi đến đay Kiều Chi Ảnh lại bật khoc. Trời ơi! Thật mệt chết được! Khong
biết hom nay co ta phải lang phi bao nhieu nước mắt đay?
Nhan vien tạp vụ? Lanh Tử Tinh sửng sốt. Tại sao đến cong việc cũng the thảm
như vậy chứ? Ai da! Thật đau đầu qua đi! Vậy thi sau nay minh sống thế nao
đay? Thoi mặc kệ cai đa! Đung rồi! Thẻ tin dụng kia la từ đau? La tiền ban nha
sao? Noi như vậy, co con lại it tiền!
Tiểu Ảnh, đừng khoc nữa! Cảm ơn bạn đa đến thăm minh. Minh nghĩ hom nay nếu
khong co gi trở ngại thi minh sẽ lam thủ tục xuất viện. Bạn co thể tim nơi ở
cho minh trước được khong? Minh phải ổn định trước đa. Du sao giờ minh chỉ con
một người bạn duy nhất la bạn!" Lanh Tử Tinh đột nhien ý thức được, tren đời
nay co chỉ co thể dựa vao Kiều Chi Ảnh. Kho trach minh trước kia muốn tự sat,
xem ra thật sự la khong sống nổi nữa! Hiện giờ co cực kỳ để ý đến tấm thẻ tin
dụng kia rốt cuộc con lại bao nhieu tiền, đủ cho co duy tri sinh kế trong bao
nhieu ngay.
"Được được, minh giup bạn! Yen tam đi Tử Tinh, co minh ở đay!" Kiều Chi Ảnh
lời thề sắt son noi.
Bac sĩ Lam chiều nay đi kham bệnh theo lịch, nghe noi Lanh Tử Tinh xuất viện.
Cứ cho rằng chồng co tới đon, nhưng lại nghe co y ta rầu rĩ kể ra những sự cố
của Lanh Tử Tinh thi anh khong khỏi nhăn may.
Người đan ong ten Loi Tuấn Vũ kia đa qua đời rồi?! Lam Quan co cảm giac minh
đa gặp người đan ong kia ở đau rồi, nhưng nghe co y ta kể vậy, lại cảm thấy
bọn họ khong phải cung một người, co lẽ chắc tướng ta co chut giống nhau thoi!
Nhớ đến dang vẻ của Lanh Tử Tinh, Lam Quan khong khỏi lắc lắc đầu, haizzz,
tren đời nay những người khốn khổ đau phải chỉ co minh co!
[1] PA: viết tắt của từ Personal Assistant hoặc Personal Aide - người lam cong
việc hỗ trợ ca nhan, la khai niệm rất quen thuộc ở cac nước phat triển như Mỹ,
Nhật Bản, Na Uy… PA lần đầu tien xuất hiện ở Mỹ từ những năm 1970, sau đo lan
rộng sang Canada, Chau u va Chau Á. Xem them giải thich về nghề PA tại đay.