Ngày 2 Tháng 1 – Một Mình Vụng Trộm


Người đăng: Tiêu Nại

Loi Tuấn Vũ cong thức hoa ngữ khi, giống như đang cung Tử Tinh noi chuyện cong
việc, giao nhiệm vụ, khiến người nghe thật sự khong thể cảm thấy thuận tai…

"Đa biết! Tuấn Vũ, hai người cứ bận rộn. Toi khả năng cũng sẽ ra ngoai. Con
chia kh

a…?" Lanh Tử Tinh nhớ đến hắn hinh như con chưa co đưa cho co chia khoa nha.
Nếu như co đi ra ngoai về ma bọn họ con chưa trở lại, vậy lam thế nao co vao
trong được? Chẳng lẽ co phải đứng ben ngoai chờ? Giống như một con cun lang
thang, co nha ma khong thể về?! Trong đầu Lanh Tử Tinh lập tức hiện len hinh
ảnh chinh minh, quần ao tả tơi, đứng run run cạnh cửa chờ, khong kim nổi rung
minh một cai! Khong thể nao! Kết cục của co sẽ khong đời nao co thể như vậy!

"Khong cần chia khoa gi cả, em chỉ cần ấn ngon tay vao may khoa cửa van tay la
được. Van tay của em toi đa đưa vao hệ thống rồi!" Loi Tuấn Vũ ăn nốt miếng
trứng chien cuối cung, liền keo Kiều Nhi dậy rồi cung đi ra ngoai.

Giống như co la người giup việc của nha hắn vậy! Nhin bong dang bọn họ biến
mất, Lanh Tử Tinh mới chợt nhận ra rằng bọn họ đa ăn sạch hết bữa sang của co,
lại con để lại đống chen bat hỗn độn tren ban, cứ thế bước đi! Ý tứ la bảo co
thu dọn? Luc co chạy len đến ban cong, vừa vặn thấy chiếc xe cao ngạo kia
nghenh ngang phong"A!!!" Lanh Tử Tinh rốt cuộc keo toc, thet len choi tai,
thật muốn đem cai ten kieu căng kia vặn gay cổ!

Ai… Người ở cung một nha nha! Sang sớm. Mẹ đưa bữa sang đến. Bọn họ thế ma lại
ăn hết của co. Khong cần ăn sạch bach như vậy chứ! Cũng may, Lanh Tử Tinh
khinh miệt cười cười. Co sao ma dễ dang bị dọa cho được. Một lần nữa lấy lại ý
chi chiến đấu, Lanh Tử Tinh nhanh chong mở tủ lạnh, quet mắt qua nguyen liệu
thức ăn, sau đo dung tốc độ nhanh nhất lam một phần trứng trang.

Thời điểm hưởng thụ mỹ vị, co mới bỗng khong khỏi thấy cảm khai, co thật sự đa
kết hon! Hơn nữa con gả cho một ten chỉ xem co la vật trang tri. Khong! Đay
chẳng phải đung la mong muốn của co ư? Đung vậy! Chinh thế! Nếu khong co bốn
vị trưởng bối phiền phức kia quấy rầy, khong phải la bay giờ co con đang được
hưởng thụ một giấc ngủ thoải mai sao? Đung, đay chỉ la một chuyện ngoai ý muốn
thoi. Tốt lắm! Ngay thứ hai của 365 ngay, rất mới lạ! Việc cần lam nhất bay
giờ la bổ sung giấc ngủ. Nghĩ thong những điều nay xong, Lanh Tử Tinh đột
nhien cảm thấy rất nhẹ nhang! Kỳ thật, hoan cảnh nay khong phải chinh la thứ
co vẫn yeu cầu sao? Khong co ai quấy rầy, chinh minh co cuộc sống rieng, thật
tự do! Ngay cả sự giam thị của lao ba lao mẹ cũng đa co thể chạy thoat, thực
sự la khiến người ta phải mỏi mắt chờ mong. Tốt lắm, Lanh Tử Tinh vui vẻ thu
dọn bat đĩa. Hỏa tốc về phong.

Đầu tien nhin đến la chiếc giường lớn kia, Lanh Tử Tinh khong khỏi nhiu may.
Hẳn la trước tien phải thay chăn ga đi! Len mạng tim một cai? Khong khong
khong! Sẽ khong thể nhanh như vậy đưa tới được! Ma hiện tại co thật sự rất
buồn ngủ. Tim kiếm xung quanh một vong, khong thấy chỗ nao co chăn ga sạch mới
giặt. Chợt nghĩ tới phong của Loi Tuấn Vũ. Co chạy nhanh qua mở cửa. Haizz,
cai nay cũng khong thể trach toi nha! Tại cửa cũng khong co khoa, nen toi cứ
thế vao thoi. Cuối cung, co tim tim trong phong của Loi Tuấn Vũ thấy rất nhiều
ga trải giường sạch sẽ, mau sắc gi cũng co. Lanh Tử Tinh lẩm nhẩm đếm qua, co
vẻ như co khoảng hơn 20 chiếc. Kỳ quai! Cứ cho la để thay giặt, cũng khong cần
nhiều đến như vậy đi?! Lanh Tử Tinh khong khỏi nhiu may, tự hỏi khong hiểu hắn
lam gi với đống ga nay? Thật sự la kỳ quai! Thoi, mặc kệ no! Lanh Tử Tinh chọn
lựa một cai mau hồng canh sen co vẻ lịch sự, tao nha, đem trở lại phong minh,
thay cho cai hinh hoa mẫu đơn choi lọi kia. Tốt lắm! Đa chịu đựng đủ lau. Bắt
đầu hưởng thụ cảm giac thoải mai nằm ngủ thoi!


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #13