Ngày 24 Tháng 1 – Cuộc Gặp Gỡ Chốn Xưa


Người đăng: Tiêu Nại

"Năm nay mới kết hon a? Tại sao lại đợi đến năm năm?" Kiều Chi Ảnh rất muốn
biết bản than co ta đong vai tro gi trong cảm nhận của hắn.

Tại sao phải đợi năm năm a? Nếu khong phải bị vợ chồng Loi lao gia kia ep buộc
thi e rằng hắn sẽ đợi them vai cai năm năm nữa ý chứ!

"Ha ha, em khong muốn biết anh ở chung với vợ mới cưới của anh thế nao sao?"
Loi Tuấn Vũ vừa nhin đường vừa quan sat biến đổi trong biểu hiện của Kiều Chi
Ảnh.

Quả nhien biểu hiện ghen tị của co đa thu hết vao trong đay mắt hắn, Loi Tuấn
Vũ chợt mừng như đien trong long.

"Vũ, anh qua đang! Anh đang khoe khoang với em sao?" Kiều Chi Ảnh ngoảnh đầu
sang một ben, nhin ra ngoai cửa xe.

"Ha ha! Ảnh của anh, sao anh lại khoe khoang trước mặt người phụ nữ của anh
chứ! Anh chỉ muốn noi cho em biết, anh va vợ anh khong hề co tinh yeu, trừ
danh nghĩa vợ chồng ra, thi bọn anh thậm chi cả bạn be cũng khong bằng! Em co
hiểu khong?" Loi Tuấn Vũ noi thanh thật. Nhưng hắn khong đem sự thực của vợ
chồng hắn noi ra, khong phải hắn khong muốn noi thẳng, nhưng dựa vao tinh cach
của Kiều Chi Ảnh thi nếu co ấy biết được, sao co thể khong để trong long đay?

Ma hắn thi sao? Hai lần đo chỉ do ngoai ý muốn ma thoi! Nếu khong phải do co
nhoc đo hại hắn the thảm như vậy thi sao hắn co thể đoi bụng ăn quang, ngay cả
thứ phế phẩm như co ta hắn cũng khong buong tha chứ? Chuyện nay đối với hắn ma
noi la việc ngoai ý muốn, đối với Kiều Chi Ảnh ma noi thi cang khong cần phải
biết.

"Ý của anh la hai người co thể ly hon bất ki luc nao sao?" Kiều Chi Ảnh vội
hỏi.

Ly hon? Hắn khong phải la đang tiến hanh hay sao? Nhưng chuyện nay chỉ co thể
bi mật tiến hanh, nếu để Loi lao gia biết thi e rằng sẽ co người chết thảm!

"Ha ha ha!" Loi Tuấn Vũ cười pha len. Kiều Chi Ảnh vẫn giống như năm năm trước
vậy, ý nghĩ luc nao cũng thể hiện hết len mặt. Loi Tuấn Vũ ghe sat vao mặt co
ta: "Sao nao? Em muốn lam Loi phu nhan a?"

"Đang ghet!" Kiều Chi Ảnh đỏ mặt, tam sự của co ta ro rang vậy sao?

"Ha ha ha!" Tiếng cười sảng khoai vọng ra từ chiếc xe đang phong như bay.

"Ảnh, cho anh chut thời gian. Anh cần phải chuẩn bị chu đao cho kế hoạch. Tin
tưởng anh nhe!" Loi Tuấn Vũ nhận lời. Lần nay Kiều Chi Ảnh đột nhien xuất hiện
lam cho hắn khong chuẩn bị kịp. Nếu muốn Kiều Chi Ảnh danh chinh ngon thuận
lam vợ hắn thi e la phải tốn cong dan xếp một phen. Du sao, lao ba lao mẹ hắn
chỉ chấp nhận một minh Lanh Tử Tinh, hơn nữa bọn họ con co một năm hợp đồng.
Hiện tại bất qua con chưa đến một thang.

Mặc du bọn họ ly hon rồi nhưng rất nhiều trường hợp vẫn cần Lanh Tử Tinh ra
mặt tiếp khach! Như vậy Kiều Chi Ảnh phải thu xếp sao đay? Hắn khong muốn để
co lam tinh nhan ngầm nữa! Hắn khong thể để người phụ nữ của hắn chịu ấm ức
như vậy được!

Thế nen muốn để lao ba lao mẹ tiếp nhận Kiều Chi Ảnh thi con cần phải co một
qua trinh. Hắn nhất định phải nghĩ cho chu toan mới được!

Xe dừng lại tren bờ biển.

"Con nhớ nơi nay khong?" Loi Tuấn Vũ giơ hai tay len cao qua đầu, vo cung
khoan khoai.

"Nhớ chứ, đay la nơi lần đầu tien minh gặp nhau." Kiều Chi Ảnh chỉ về bai biển

Đang la mua đong, tuy khong phải luc lạnh nhất nhưng những đoa hoa tuyết quay
cuồng trong khong trung vẫn nhe nhẹ toả ra han ý.

"Anh luon nghĩ rằng em la lễ vật ma ong trời tặng cho anh." Loi Tuấn Vũ xuc
động nhin bai biển trước mặt. Hắn con nhớ ro cảnh tượng kỳ nghỉ he năm đo, hắn
va Cổ Dương hai người lần đầu nhin thấy Kiều Chi Ảnh…

Luc đo Kiều Chi Ảnh mặc một bộ bikini gợi cảm nhưng khong đắm minh vao nước
biển ma nằm dai tren cat. Cat mềm mịn bao trum lấy than hinh me người của
nang. Loi Tuấn Vũ chinh vao giay phut đo ma sinh ra hiếu kỳ với co.

Đung luc đo thi bất thinh linh song biển cuốn Kiều Chi Ảnh xuống biển, Loi
Tuấn Vũ anh hung cứu mỹ nhan lao xuống cứu Kiều Chi Ảnh đang liều mạng giay
dụa trong nước.

Vao luc hắn tum lấy co thi co liền om chặt lấy hắn. Bởi vi giay dụa rất kịch
liệt nen bikini tren người sớm đa bị song biển cuốn đi, co vi khong muốn cho
nhiều người nhin thấy cơ thể minh nen gắt gao om chặt lấy Loi Tuấn Vũ, bộ ngực
to lớn dan chặt len người hắn. Loi Tuấn Vũ nhay mắt huyết khi bừng len phản
ứng với sự tiếp xuc đo…

Nhớ đến bộ dạng quẫn bach của minh luc ấy, Loi Tuấn Vũ lại lấy lam ngứa ngay
kho chịu, hắn len om lấy thắt lưng của Kiều Chi Ảnh. Luc nay, Kiều Chi Ảnh
đang nhắm mắt hưởng thụ lễ rửa tội của gio biển.

Một tiếng cười ấm ap truyền đến, nụ cười tren khuon mặt Kiều Chi Ảnh cang tươi
hơn, dựa đầu vao đầu Loi Tuấn Vũ, ngửa mặt hon hắn.

Loi Tuấn Vũ hưng phấn bắt đầu manh liệt hon co ta.

"Ảnh! Đay khong phải la mộng chứ?" Loi Tuấn Vũ kich động run run.

"Ha ha! Vũ, la em đay… yeu em đi!" Kiều Chi Ảnh ren rỉ nỉ non.

Chỗ nay sao co ta co thể khong nhớ cho được? Co ta mất biết bao nhieu thời
gian mới co cơ hội tiếp cận được Loi Tuấn Vũ! Co ta thừa nhận minh thich rua
vang. Tại sao? Vi co ta đủ đẹp, đủ khieu gợi, co ta luon cho rằng một người
con gai như co ta nếu khong gả cho nha giau thi sinh ra tren đời nay thật sự
la uổng phi ma!

Rốt cuộc, co ta biết được tai vương tử kim cương con độc than Loi Tuấn Vũ va
Cổ Dương sẽ xuất hiện tren bờ biển. Co ta quả thực mừng như đien.

Vi thế co ta đi tim mua một bộ bikini đắt đỏ gợi cảm nhất, lượn lờ ngay trước
mũi bọn họ. Rốt cuộc trời khong phụ long người, co đa thu hut thanh cong anh
mắt của Loi Tuấn Vũ va Cổ Dương.

Thế la co ta nghĩ đến diệu kế co thể tiếp xuc với bọn họ vừa khong lam cho bọn
họ coi thường ma lại co vẻ rất tự nhien.

Cứ như vậy, co ta cố ý nằm dai ngay sat mep nước, ra vẻ đang nghịch cat, kỳ
thực đang chờ đợi đợt song lớn cứ mười phut lại đanh tới một lần. Ma co ta lại
lựa đung luc trước khi Loi Tuấn Vũ cứu minh len ma cởi day buộc ao bikini của
minh ra.

Bởi vi kế sach kia ma Kiều Chi Ảnh năm năm rồi vẫn khong bơi lội gi cả. Co ta
phải ra vẻ khong biết bơi. Ha ha, nhưng cũng đang gia! Co ta đa thanh cong me
hoặc Loi Tuấn Vũ, lại đồng thời dẫn dụ được trai tim của Cổ Dương.

Từ đo co ta liền bắt đầu kết giao với Loi Tuấn Vũ. Co điều co ta luon chọn
thời cơ tiếp xuc nhiều với Cổ Dương, lam cho hắn co tinh cảm với minh, nhưng
lại lam ra vẻ rất ngay thơ vo tội. Cứ như thế cho đến tận ngay hom nay.

Hai cai lưỡi nong bỏng quấn quýt lấy nhau trong xe. Loi Tuấn Vũ kich động cởi
ao khoac của Kiều Chi Ảnh ra. Điều hoa ấm trong xe lam giống như một cai lo
sưởi lớn lam cho hai con người vốn dĩ đa kich tinh hừng hực cang them rực lửa.

"Đang ghet! Người ta khong thich ở trong xe…" Kiều Chi Ảnh nũng nịu noi, bộ
dạng thich lắm nhưng giả vờ từ chối.

"Ồ, phải vậy khong?" Loi Tuấn Vũ khẽ cười, co sao lại khong thich cho được?
Phải noi la thich nhất mới đung! Kiều Chi Ảnh từng bẽn lẽn noi, lam chuyện đo
ở trong xe cảm giac như bay len may vậy.

Loi Tuấn Vũ len cắn len vanh tai của co ta, thi thầm: "Bay len thoi…"

Tiếng cười khanh khach cuối cung cũng dừng lại dưới động tac nao đo của Loi
Tuấn Vũ.

"Vũ, mau len! Lam đi…" Ánh mắt me li của Kiều Chi Ảnh khong chut rụt re mời
gọi, khối da thịt tuyệt diệu đang ở ngay trước mắt hắn. Ma hắn thi mồ hoi đầy
người vẫn khong co cach nao thanh…

"Shit!" Loi Tuấn Vũ thật muốn phế đi chinh minh! Tại sao vẫn khong được? Hắn
nhin Kiều Chi Ảnh bị bức bối bởi kich tinh, lần đầu tien vươn ngon tay ra…


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #128