Ngày 24 Tháng 1 – Thất Thố


Người đăng: Tiêu Nại

Loi Tuấn Vũ nhin thấy Kiều Chi Ảnh từ trong phong vệ sinh đi ra, cứ nghĩ la co
vẫn đang chọn quần ao.

Hắn vừa gọi điện thoại xử lý cong việc của cong ty. Lại vụt nhớ đến co nhoc
Lanh Tử Tinh kia, giờ co phải đang tieu dao khoai hoạt ở Hồ Nam khong?

Nghĩ đến co luc nay đang thoải mai cỡ nao thi Loi Tuấn Vũ lại khong thoai mai
chừng đo. Hắn ở đay chịu đủ loại giay vo, co nhoc đo lại tran trề sinh lực
hưởng thụ phong cảnh đẹp, đay la loại lo-gic gi vậy?

Hắn bấm một day số quen thuộc đợi đối phương nhận cuộc gọi. Nhưng tiếng chuong
vang len khong biết bao nhieu lần ma khong co người nghe! Chết tiệt! Co nhoc
nay! Nghĩ la trời cao hoang đế xa, hắn khong co cach nao tom được co hay sao?
Dam khong nghe điện thoại của hắn sao?

Hắn nghĩ đến việc minh đang cầm đơn xin ly hon thi lại bực. Đung rồi, co ta đi
đau thi co lien quan gi đến hắn? Hắn gọi co lam cai gi? Co gi để noi chứ? Tuy
noi rằng sắp ly hon nhưng hắn vẫn khong khỏi bị co quấy nhiễu!

Shit!

"Luật sư Kim!" Loi Tuấn Vũ khong biết lam thế nao để trut hết bực dọc trong
người ra, liền gọi điện cho luật sư Kim: "Co việc toi muốn noi với anh một
chut!"

Hai ben vừa han huyen vai cau, Loi Tuấn Vũ chưa dặn do luật sư Kim xong thi
nghe thấy tiếng quat thao của Kiều Chi Ảnh, hắn vội va qua loa kết thuc cuộc
điện thoại, đứng dậy, đi qua đo.

"Ảnh? Xảy ra chuyện gi vậy?" Loi Tuấn Vũ quan tam hỏi, anh mắt chất vấn đồng
thời đảo qua co nhan vien.

Chỉ thấy co gai kia sắc mặt trắng bệch, sợ minh lam sai chuyện gi, đắc tội với
khach, xua tay rối rit: "Tien sinh, khong co! Chinh la phu nhan của ngai vừa
mới muốn mua bộ lễ phục lần trước ngai mua, nhưng ngai biết đấy, đo la thiết
kế độc nhất của Awen tien sinh, chỉ co một bộ…"

Kiều Chi Ảnh đột nhien ngắt lời co, lớn tiếng quat: "Toi noi la đủ rồi, sao co
cứ lải nhải gi lắm thế? Quen đi, khong mua nữa, khong mua nữa, cai gi cũng
khong mua!"

Noi đoạn, Kiều Chi Ảnh bực tức vứt toẹt quyển catalog xuống đất, thật trung
hợp lại mở ra đung trang co ảnh bộ lễ phục kia, giống như cố ý muốn lam co ta
bực minh vậy.

Kiều Chi Ảnh hung dữ trừng mắt lườm quyển catalog, lấy giầy cao got dẫm đạp
len hinh ảnh kia, khong chut thương tiếc lại dung got chan di di xoay tron len
ảnh bộ lễ phục, cuối cung cho đến khi no nhăn nhum khong ra hinh thu gi thi co
ta mới chịu thoi! Hừ lạnh một tiếng, Kiều Chi Ảnh sải bước cồm cộp đi ra ngoai
cửa tiệm.

Loi Tuấn Vũ cau may kinh ngạc nhin Kiều Chi Ảnh, sao co ấy… lại thất thố như
thế? Chỉ bởi vi một bộ lễ phục

"Tiểu thư, phiền co goi lại hết chỗ quần ao vừa rồi…" Loi Tuấn Vũ vừa định đưa
cho nhan vien ban hang tấm thẻ tin dụng vang, thi bị Kiều Chi Ảnh đang bừng
bừng giận dữ quay trở lại giật phắt lấy tấm thẻ.

Hắn nghe thấy am thanh choe choe của co ta rit len: "Toi đa noi rồi, khong mua
la khong mua! Con muốn noi bao nhieu lần nữa đay hả?" Sau đo co ta quay về
nhan vien ban hang gao ầm len: "Nhin cai gi ma nhin? Lắm chuyện! Nhan vien
phục vụ ngu ngốc khong hiểu chuyện như co, đung la ong chủ của co mu dở rồi
mới thue co!"

Loi Tuấn bị bộ dang của co ta lam cho sững sờ. Hắn chưa từng nhin thấy dang vẻ
khong ro phải trai, đien khung như vậy của Kiều Chi Ảnh. Một than hinh xinh
đẹp luc nay giống như đang len cơn động kinh vậy, thật la khong hoa hợp chut
nao. Co ấy lam sao vậy? Sao lại mất phong độ như thế?

Hắn la vi lau lắm khong ở cung co, quen mất dang vẻ vốn co của co, hay thời
gian 5 năm troi qua co ấy đa chịu những kich thich gi vậy?

Tom lại lần đầu tien Loi Tuấn Vũ nhin thấy dang vẻ xấu xi đo của Kiều Chi Ảnh,
hơn nữa nang ta cơ hồ khong để ý một chut nao đến hinh tượng của minh, vừa đi
vừa phun phi phi!

Ngẩn người giay lat đa nhin thấy Kiều Chi Ảnh ra khỏi cửa tiệm, Loi Tuấn Vũ
vội nhanh chong đuổi theo…

Trong xe yen tĩnh lạ thường.

Thật lau sau đo, Kiều Chi Ảnh yếu đuối noi: "Thật xin lỗi, Vũ, em thất thố
qua!"

Loi Tuấn Vũ chỉ cười khong noi, chuyen chu lai xe.

Kiều Chi Ảnh đột nhien tam trạng cực kỳ buồn bực. Lần nay trở về co ta co mục
đich ro rang, ma anh ấy cũng co ý nay. Nhưng mỗi khi hai người ở ben nhau thi
co ta cảm thấy rất khong thoải mai. Giống như co ta đang cướp chồng người khac
vậy, co một cảm giac hụt hẫng, thiếu ăn ý sao đo. Trời biết, vốn dĩ co ta đung
la cướp chồng người khac ma!

"Vũ! Em nghe noi anh đa kết hon rồi co phải khong?" Kiều Chi Ảnh khong nhịn
được nữa, nếu co ta khong chủ động đề cập đến vấn đề nay, chỉ sợ Loi Tuấn Vũ
cả đời nay cũng khong nhắc đến nữa.

" m thanh qua quýt đap lại cho co lệ.

"Hừ, bộ lễ phục đo anh tặng co ta phải khong?" Trong oc Kiều Chi Ảnh khong
ngừng hiện ra hinh ảnh bộ lễ phục kia, giản dị nhưng thanh lịch, co ta thậm
chi co thể tưởng tượng được minh mặc no vao thi sẽ xinh đẹp diễm lệ choi loa
đến mức nao!

"Khong cần giữ trong long, Ảnh!" Loi Tuấn Vũ on nhu nắm lấy tay Kiều Chi Ảnh,
đặt len ngực minh noi: "Nơi đay chỉ co em, luon luon chỉ co em!"

Kiều Chi Ảnh cũng động tam. Con co lời hứa nao lam cho người ta cảm động hơn
nữa nao? Co… Co… co phải vừa rồi hơi qua đang khong? Khong biết co lam Loi
Tuấn Vũ sững sờ khong. Co ta rất muốn khống chế bản than, nhưng khong biết tại
sao cảm giac ghen tị va phẫn nộ nay lam cho co ta cơ hồ muốn phat đien len,
nếu Loi Tuấn Vũ khong ở đo thi e rằng co ta sẽ đanh cho con be ban hang đo tơi
tả cho coi!

Cho đến khi len xe rồi thi co ta vẫn con đang bị sự tức giận thieu đốt. Toan
bộ lồng ngực như muốn nổ tung ra!

"Vũ, em co lam anh giật minh khong?" Kiều Chi Ảnh rụt re hỏi.

"Ha ha, anh thật con khong biết được la Ảnh của anh cũng biết ghen cơ đấy?!"
Loi Tuấn Vũ thoải mai noi, giống như đang sủng nịnh một đứa trẻ hư hỏng quậy
pha vậy.

"Đang ghet! Con khong phải tại anh hết sao?" Kiều Chi Ảnh ra vẻ tức giận rut
tay lại, cười ngọt như mật.

"Ảnh, tin tưởng anh, hon nhan của anh đối với chung ta khong hề co trở ngại gi
hết. Con nhớ Lanh Tử Tinh khong?" Loi Tuấn Vũ định đem mọi chuyện noi cho Kiều
Chi Ảnh biết, hắn khong muốn co lại bỏ đi năm năm lần nữa, hắn khong đợi được
nữa!

"Lanh Tử Tinh?" Kiều Chi Ảnh cố gắng lục soat lại trong đầu minh nhan vật nay,
nhưng cuối cung vẫn lắc lắc đầu.

Loi Tuấn Vũ thở ra một hai, thận trọng noi: "Năm năm trước, vao buổi tối em bỏ
đi, anh đi dự sinh nhật, em nhớ khong? Chuyện đinh ước từ nhỏ của bọn anh đo."

"La co ta sao?" Kiều Chi Ảnh vừa nghe đến đem của năm năm trước đo thi giật
nảy người. Khoe mắt liếc nhin Loi Tuấn Vũ, quan sat phản ứng của hắn, hắn sẽ
khong phải la đa biết cai gi đo rồi chứ?

"Đung thế! Co ta vẫn la đối tượng kết hon vừa ý của "bố mẹ chồng" em. Thế nen
anh liền thuận theo ý cac cụ ma kết hon…" Loi Tuấn Vũ giống như đang kể chuyện
xưa vậy.

"Năm nay mới kết hon a? Tại sao lại đợi đến 5 năm?" Kiều Chi Ảnh rất muốn biết
bản than co ta đong vai tro gi trong cảm nhận của hắn…


365 Ngày Hôn Nhân - Chương #127