Chương 4: Phong Vân Khởi Thiên Địa Biến


Người đăng: cengtianfengCùng lúc Yêu, Tiên nhị giới đang đi trước một bước để tìm kiếm hành tung của Bạch Linh Nhi cùng Thanh Vân Thái Tử, thì tại Nhân, Ma hai giới cũng đã có hành động. Lần này cả Tứ Đại Giới Chủ đều tự mình dẩn binh xuất phát, đối với bọn họ thì chuyện liên quan đến Thần Khí như thế này lại cực kì trọng yếu, cho nên nếu như bắt buộc phải khai chiến thêm một lần nữa thì bọn họ vẫn sẻ khai chiến đến cùng. Đối với Tiên Giới, Một khi Thần Khí bị Tam Đại Giới cướp được sẻ chính là một sự đã kích đến cùng cực dành cho bọn họ. Cho nên lần này Tiên Giới cho dù phải khơi màu chiến tranh, hoặc phải trả giá lớn như thế nào cũng nhất quyết không để Thần Khí rơi vào tay của Tam Đại Giới.

Cũng vào lúc Tứ Đại Giới đang ra sức truy tìm hành tung của Bạch Linh Nhi, thì tại một nơi mà Tiên, Yêu, Nhân, Ma Tứ Đại Giới cũng không thể cai quản được, đó chính là địa phận của Côn Luân Sơn cùng với Chiến Trường tranh dành Thần Khí của Tứ Đại Giới nhiều năm trước. Một nơi là sự xuất hiện của vị thần bí có thể lập Tân Chủ, cùng với vị Tân Chủ Nhân của Côn Luân Sơn' Côn Luân Đạo Nhân', y giống như một thần long thấy đầu lại không thấy đuôi. Lai lịch và diện mạo cùng với hành tung, lại bí ẩn không thua kém vị thần bí của Núi Côn Luân kia.

Còn lại là Chiến Trường tranh đoạt Thần Khí, nơi này bắt đầu có biến dị sau thời kì thảm cảnh tranh dành các Đại Thần Khí qua đi. Sau đó là sự xuất hiện của một Quỷ Ảnh, Quỷ Ảnh này được hình thành bởi tất cả oán niệm và sát khí của toàn bộ sinh linh trong trời đất. Thời gian qua đi Quỷ Ảnh kia dường như đã khai mở được linh trí, y tự xưng là Quỷ Chủ không phụ thuộc vào pháp tắt của thiên địa, chỉ cần trên thế gian này sinh linh vẩn còn thì oán niệm, dục vọng cùng sát khí vẩn sẻ được sinh ra. Lúc đó Quỷ Chủ vẫn sẽ tồn tại vĩnh hằng trong thiên địa.

Vì thế theo thời gian trôi qua, mảnh chiến trường này dần trở thành cấm địa trên thế gian, sau cùng Nó được gọi Quỷ Giới.

Nhưng cách cấm địa của Quỷ Giới một khoảng cách khá xa, trong hư không có hai đạo ánh sáng đang chật vật lao đến, trong đạo ánh sáng ấy là một đôi nam nữ, người nữ mặc một bộ y phục màu trắng tinh thuần khiết nhưng ở dưới hạ bộ nàng ta, lại bị những đóa hoa màu máu làm nhiễm bẩn. Hóa ra nàng ta lại là một thai phụ, gương mặt nàng ta hiện tại rất tiều tụy từng hồi lại run rẩy. Nhưng vẩn không làm cho vẻ đẹp của nàng ta giảm đi một chút nào, nếu thế gian lưu truyền rằng Yêu Giới Nữ Chủ là một đại mĩ nhân còn đẹp hơn cả Thiên Tiên, thì Bạch Linh Nhi của hồ tộc đến Thiên Tiên cũng khó có thể so sánh được.Và thai phụ ấy chính là Bạch Linh Nhi của Hồ Tộc, bên cạnh nàng ta còn có một nam nhân, nam nhân này nhìn bề ngoài là một trung niên, trên gương mặt hiện tại lại dính rất nhiều máu tươi, y phục lại có nhiều chổ bị rách nát làm lộ ra một bờ vai rất săn chắc, nhưng lại có rất nhiều vết thương sâu và nặng làm người khác nhìn thấy mà rợn cả người. Y chính là Thái Tử của Tiên Giới, Thanh Vân Thái Tử nhưng phía sau bọn họ lại có rất nhiều đạo ánh sáng đang đuổi theo, những đạo ánh sáng này giống như là một bầy dã lang mà phía trước lại giống như một con thỏ nhỏ, con thỏ này cho dù có dẩy dụa như thế nào thì kết quả cũng chỉ là làm mồi cho bầy dã lang hung tợn phía sau.


  • Linh Nhi nàng cố gắng chịu đựng một chút nữa thôi, đợi đến khi tới Côn Luân Sơn thì chúng ta có thể an toàn rồi. Nàng nhất định phải cố gắng, cho dù là phải đánh đổi tất cả ta cũng sẽ bảo vệ mẹ con nàng được bình an.

Thanh vân thái tử mặc kề trên người đẩy rẩy vết thương, vừa thở hổn hển lại vừa ôm Bạch Linh Nhi nói.


  • thiếp. . . thiếp. . sẻ cố gắng, a. . a. . . hài tử của chúng ta. . không được có chuyện gì. Chàng hãy hứa với thiếp, cho dù có. .chuyện gì đi nữa, chàng. . cũng phải bảo vệ, hài tử của chúng ta. . . bình an.

Bạch linh nhi trong sự đau đớn vừa nói vừa ôm chặt lấy cánh tay của Thanh Vân.


  • Nàng yên tâm, nhất định ta sẻ không để mẹ con nàng xảy ra chuyện gì, chỉ cần chúng ta đến nơi an toàn sau khi hài tử được sinh ra, ta sẽ nhanh chóng dùng tất cả sức lực của ta để đưa Nữ Oa Thạch vào thân thể của nó, tới lúc đó cả nhà chúng ta sẻ được bình an. . . nàng phải cố gắng.

vừa nói,Thanh Vân càng ôm chặt lấy Bạch Linh Nhi, để đầu nàng tựa vào ngực của mình. Sau đó hai người liền đáp xuống mặt đất.

( từ đây đi đến phía trước đã là cấm địa của Quỷ Giới, nếu muốn đi đến Côn Luân Sơn thì phải vượt qua được Quỷ Giới. Nhưng mà nơi này nguy hiểm như vậy lại có Quỷ Chủ trấn giữ, đến cả Tứ Đại Giới Chủ cũng phải e dè y thì nguy hiểm lại càng tăng cao. Giờ ta phải làm sao đây, trước mắt là vực thẳm, phía sau có truy binh. Có phải thiên địa này muốn ép ta, muốn cả nhà ta hôm nay phải tận diệt tại đây hay không. . . Được. . . tuy rằng phía trước là vực thẳm, nhưng cũng còn có' cữu tử nhất sinh', nhưng nếu bị bắt thì đến ngay một sinh cũng không còn. Linh Nhi, chúng ta có chết, thì cùng chết, sống thì cùng sống).

Hiện tại trong lòng của Thanh Vân đau khổ đến cùng cực, trước sau đều nguy hiểm. Trên người lại mang đầy vết thương do phải bảo hộ mẹ con Bạch Linh Nhi đến tận hôm nay. Sức cùng lực kiệt, cũng chỉ còn biết đi bước nào tính bước đó. Cho nên Thanh Vân vừa bế Bạch Linh Nhi vừa chạy nhanh về phía cấm địa, nhưng chưa đi được tới nơi đã nghe trong hư không phía sau có tiếng xé gió cực kì mạnh bạo. Lại giống như có một luồng sức mạnh khổng lồ đang cố càng quét cả thế gian mà lao đến, luồng sức mạnh ấy chính là một đạo ánh sáng hoàng kim sắc, ánh sáng ấy chiếu rọi cả một vùng trời rộng lớn, nhưng mà cùng với đó chính là một tiếng quát vô cùng quen thuộc.
- Nghịch tử kia, ngươi còn chưa biết hối cãi chưa biết rằng bản thân ngươi đã gây ra đại họa gì sao. Mau đưa Nữ Oa Thạch cho ta, ta còn nể tình phụ tử sẽ không trị tội ngươi vô tri, lại vì một con hồ yêu mà đánh mất cả tiền đồ vô lượng.

tiếng quát vừa kết thúc thì đạo ánh sáng hoàng kim trong hư không đột nhiên xuất hiện một người đàn ông, y mặc một bộ trường bào hoàng kim, trường bào khắc hình Kim Long óng ánh, tuy dữ tợn nhưng lại toát lên vẻ uy nghiêm của một bậc Bá Vương. Trên đầu thì đội long mão dưới chân thì khảm châu ngọc ngàn vạn năm, trên gương mặt không giận mà uy. Tuy đứng nơi đó nhưng cái khí thế vương giả lại giống như muốn chèn ép tất cả chúng sinh, hiện tại Tiên Đế rất tức giận.

( Thanh Vân ngươi thật làm ta quá thất vọng, lại dám đánh cướp đi thứ không nên đánh cướp. Cho dù ta đây có muốn cứu ngươi, nhưng ngươi đã gây ra tội lớn ngập trời như thế này thì ta làm sao có thể cứu ngươi được đây ).

Tiên Đế hiện tại lòng đau như cắt, đứa con mà ông ta yêu thương nhất lại đặt rất nhiều tâm tư vào hắn. Nhưng mà hiện tại, lại đi đến bước đường này!

Tiên đế vừa suy nghĩ, lại vừa nhìn đứa con mà ông ta yêu thương nhất, thì bổng nhiên hư không lại bị xé mở, cùng với đó là tiếng cười của nữ nhân vọng ra. Tiếng cười nghe qua rất thanh thoát, lại cực kì trông trẽo. Một làn váy đỏ tươi như máu hiện ra Yêu đế đã xuất hiện, cũng như mọi khi đều có kết giới che dấu gương mặt của nàng lại.


  • ha... ha... ha... thật không ngờ Tiên Đế ngươi, cũng có một ngày phải tự mình chặt đi cánh tay của chính mình như vậy thật làm cho bản Yêu Chủ ta lấy làm cao hứng.


  • Bạch Thiên Mi ngươi còn dám nói, Đều tại mị lực của bọn Hồ Tộc ngươi mê hoặc, nếu không thì Thanh Vân cũng sẻ không đi vào còn đường tà đạo không thể quay đầu. Có phải Bạch Linh Nhi là do ngươi sai khiến đến câu dẫn Thanh Vân sau đó có ý đồ cướp đi Thần Khí hay không.
    tiên đế rằn giọng, thanh âm có chút tức giận mà truy hỏi.


  • vậy sao, như vậy là ta phải đa tạ Tiên Đế ngươi khen ngợi rồi. Nhưng mà nếu là ta sai khiến thì sao ngươi định làm gì ta đây?


Yêu đế vừa nói vừa uốn éo thân thể, lại càng làm cho nàng ta tăng thêm vẻ phong tình trời sinh, càng khiến cho dục hỏa của nam nhân trong thiên địa như muốn dâng tràn ra bên ngoài.


  • Hừ... Nếu đã đến rồi sau lại còn không xuất hiện, các ngươi định đục nước béo cò ,làm ngư ông đắc lợi sau.

vừa nói xong Tiên Đế đã dùng tiên pháp đánh vào hư không, nhưng tiên pháp vừa đến đã bị một luồng lực lượng khác phá giải.


  • Tiên Đế lão huynh ngươi lúc nào cũng nóng nãy như vậy, đến cả hài tử của ngươi cũng sợ hãi mà chạy trốn luôn rồi kia kìa. Ka... ka... kaa.

hư không sau khi bị xé mở lại xuất hiện một bóng người, người này toàn thân ma khí lượng lờ lại thêm một khí thế tà ác đến cùng cực, y vừa cười vừa nói.

Cũng tại lúc đó bên cạch vị Ma Đế mang khí thế tà ác kia, hư không lại một lần nữa bị xé rách bởi một lực lượng nào đó đáng sợ không kém vị Tiên Đế của Cữu Trùng Thiên kia. Người này bước ra mang theo khí thế của một bậc Cữu Ngũ Chí Tôn, tuy không mặc trường bào như Tên Đế nhưng lại mặc một bộ chiến giáp hoàng kim. Xung quanh có hình thể kim Long vờn quanh trông cực kì bá đạo, người này mang theo vẻ mặt lạnh lùng, tóc búi cao lại để dài lất phất trong gió. Gương mặt tuy trung niên nhưng lại rất xuất thần.
Đã qua rất nhiều năm tháng, thế gian lại có rất nhiều sự biến đổi, trời đất phân chia thành các giới, mỗi giới điều có các Đế Chủ riêng biệt, mỗi Đế Chủ đều có được sức mạnh nghiêng trời lật đất.

Từ sau cuộc chiến tranh đoạt Thần Khí ấy hôm nay Tứ Đại Giới chủ lại một lần nữa gặp mặt. Tứ Đại Giới chủ này đúng là mỗi người một vẻ, một người thì cai quản trên chín tầng trời, có cốt khí kiêu ngạo của một bật Bá Vương, nhưng tính cách lại như hỏa diệm, một người thì ở tận nơi băng tuyết trắng xóa quanh năm hàn khí tích tụ, lại là một Nữ Đế có bề ngoài phong tình vạn chủng, trên người lại toát ra một mị lực trời sinh đủ khiến cả thế gian hồn phi phách lạc.

Còn một trong hai người còn lại một thì cai trị dưới chín tầng địa quanh năm u ám, không sinh tồn nhờ ánh sáng, mà trường tồn cùng bóng tối, chính vì thế mà ông ta luôn có ma khí để hộ thể. Tính tình hiếu sát, lại gian tà đến cùng cực, trong lời nói lại chứa đầy gươm dao.

Người còn lại thì là một Hoàng Đế Cữu Ngũ Chí Tôn, nắm trong tay cả một thiên hạ lại được vạn dân tôn sùng. Gương mặt tuy lạnh lùng nhưng luôn toát lên được cốt khí của một bậc Đế Vương.

Tuy rằng hiện tại vẫn chưa khai chiến, nhưng chỉ cần là chuyện liên quan đến các Thần Khí thì kết quả như thế nào người ngoài cuộc cũng có thể nhìn thấy. Đó là Một trận gió tanh mưa máu sắp kéo đến, lại chính là cái cảm giác bình yên trước khi cơn giông bão ập đến.Hoàng Đế Hên Viên đã đến, nhưng mà lại đến cùng với Ma Đế. Hai người đúng như Tiên Đế đã nói chính là' đợi nghêu sò tranh đấu, ngư ông đắc lợi '. Nhưng mà hành động như thế có thể bỏ qua, bởi vì mỗi người đều có tư lợi và suy nghĩ riêng, chỉ cần trước mắt có lợi ít thì không một ai có thể nở bỏ qua cơ hội tốt để dành được Thần Khí về tay mình cả.

Hiên Viên Hoàng Đế nhìn xung quanh, lại thấy được phu phụ bạch Linh Nhi đang cố gắng đi về phía cấm địa của Quỷ Giới, sau đó lại nhìn về phía Tam Đại Giới Chủ.


  • Hừ, vậy thì đã sao, trước mắt chính là Thần Khí Nữ Oa Thạch, Tiên Đế ngươi có dám nói mình không động tâm hay không? Tuy rằng thủ đoạn này không hay ho gì, nhưng mà chỉ cần đoạt được thứ mong muốn, thì cho dù có làm ra chuyện gì ta cũng thấy chính đáng!

Hoàng Đế dùng khí thế bá đạo lại lạnh lùng mà nói.


  • Được rồi, nếu các ngươi còn đứng đấy nói nữa, thì chắc không ai trong chúng ta có thể lấy được thần khí gì nữa đâu.

Yêu Đế nhìn phu phụ Bạch Linh Nhi, sau đó lại nhìn về phía Tam Đại Giới Chủ còn lại ung dung mà nhắc nhở.

Khi đó tam đại giới chủ cùng nhìn lại, thì đã thấy được phu phụ Bạch Linh Nhi vô cùng chật vật, lại sắp đi đến cấm địa. Tuy rằng trong lòng mỗi người điều có dã tâm riêng, nhưng cũng không ai muốn đứng mũi chịu xào khai chiến trước với Tiên Đế. Dù sao thánh vật Nữ Oa Thạch cũng bị cướp đi bởi con trai của y, mà nói cho cùng cũng là vật nhà của người ta bọn họ cũng chỉ là những kẻ thấy' nhà cháy mà đi hoi của' mà thôi.


Cữu Vĩ Niết Bàn - Chương #4